(Phúc lợi 20k votes wattpad)
Dịch: CP88
***
Cố Tân Tân mấp máy môi mấy lần, nhất thời không thể nghĩ ra lời nào đáp lại, nhưng rất nhanh trong mắt đã lộ ra tia giảo hoạt. "Chị dâu chưa từng từ chối anh sao?"
Sắc mặt Cận Ngụ Đình trầm xuống. "Không có."
"Tại sao lại không, chị dâu gả cho anh hai chính là một lời từ chối dứt khoát nhất dành cho anh."
Tầm mắt Cận Ngụ Đình dừng lại trên khuôn mặt cô, "Hiện tại là đang nói chuyện của tôi và em, đừng có đánh trống lảng."
"Tôi không yêu anh."
Sắc mặt Cận Ngụ Đình lập tức thay đổi, như giông tố sắp kéo đến, "Em lặp lại lần nữa xem."
Bờ môi của Cố Tân Tân khẽ mở, người đàn ông áp sát tới, môi mỏng cũng cùng lúc gần như đụng tới cô. Cố Tân Tân vội vàng dùng tay che miệng, mắt trừng lớn, thanh âm sợ hãi phun ra từ giữa những ngón tay. "Làm cái gì đó?"
Nhìn điệu bộ này, không phải là lại muốn động khẩu đó chứ?
Có chuyện không thể nghiêm chỉnh nói được sao?
"Tôi chỉ là muốn em lặp lại lời vừa rồi thôi, vừa rồi không nghe rõ." Cận Ngụ Đình nói đến đây, ý tứ sâu xa nhìn cô một cái. Cố Tân Tân còn không hiểu ý tứ của anh sao? Chẳng phải cô chỉ cần dám mở miệng, anh cũng sẽ không cần mặt mũi.
Cô hơi nghiêng người về sau, tay vẫn che miệng. "Tôi buồn ngủ."
"Đừng giả bộ, thái độ của em khiến tôi rất thất vọng." Lần đầu tiên trong đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960058/quyen-1-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.