Dịch: CP88
***
Cố Tân Tân chăm chú quan sát từng biến đổi đặc sắc trên khuôn mặt anh, khiếp sợ, khó có thể tin nổi, thậm chí cô nghĩ mình ảo giác vì hình như còn thấy được trong mắt anh bi thương nồng đậm.
Hai người im lặng trong chốc lát, cảm giác tuyệt vọng còn đang xâm chiếm lấy Cố Tân Tân chưa chịu rời đi. Cô vĩnh viễn sẽ không thể quên được khoảnh khắc khi mình bị đặt trên cánh cửa, mà chồng cô thì đang nỗ lực cứu một người phụ nữ khác.
Cô không nghe nổi một lời giải thích nào của anh nữa, cũng biết rõ chuyện này không thể giải thích được.
Cận Ngụ Đình không biết phải mở miệng làm sao, ánh mắt anh ngẩn ngơ dừng trên khuôn mặt Cố Tân Tân, chỉ sợ bản thân lơ là đi một chút thì cô sẽ cứ như vậy biến mất trước mặt anh.
Cố Tân Tân hiện tại cảm thấy mình cũng không cần phải làm ra vẻ cuồng loạn vô ích.
Thật lâu sau Cận Ngụ Đình mới hồi thần, đưa tay hướng về phía cô, Cố Tân Tân như người mất hồn nhìn theo động tác của anh, cho đến tận khi ngón tay lạnh lẽo của anh chạm đến khuôn mặt bỏng rát, cô mới nhớ đến phản ứng lại, vội vàng hất tay anh ra.
Bàn tay của người đàn ông buông thõng xuống, cả người giống như một con rối đứt dây, "Tên đó chạm vào chỗ nào của em?"
"Nơi nào cũng đã động qua."
Khuôn mặt Cận Ngụ Đình cứng ngắc, tĩnh lặng như nước nhìn gò má Cố Tân Tân, sau một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960034/quyen-1-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.