Dịch: CP88
***
Trong lòng cô hồi hộp, nhưng vẫn mở miệng hỏi. "Tần gia nào cơ?"
"Không phải em cũng đã từng gặp rồi đó sao? Mẹ của người phụ nữ kia, còn bị em đẩy xuống lầu."
Cố Tân Tân đứng trong làn gió đêm, khí trời mát mẻ thoáng đãng, nhưng mồ hôi lạnh vẫn không ngừng tuôn. "Em không biết bà ấy, cũng không tò mò chuyện người nhà Tần gia, chuyện gặp mặt càng không cần thiết."
"Tân Tân, em có biết đối với một người mà nói, điều đau lòng nhất là gì không?"
Cố Tân Tân không biến sắc nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, "Là bị người thân cận nhất của mình tính kế sao?"
"Xem ra tôi ở trong mắt mấy người đã chật vật thảm hại đến thế rồi."
"Không phải, anh rể nhìn qua còn hăng hái như vậy, một chút cũng không giống là đang chật vật, chỉ là em đang đứng trên lập trường của anh mà nói ra câu nói đó thôi."
Đoàn Cảnh Nghiêu rít một hơi thuốc, hơi mím môi, "Lão Cửu không thể mở lòng với em, em cũng không để tâm sao?"
Cố Tân Tân cảm thấy bọn họ mới là những kẻ tàn nhẫn, sự thực này trong lòng cô so với ai khác đều là rõ ràng nhất, nhưng bọn họ lại hết lần này đến lần khác cố tình trước mặt cô nhắc nhở.
Trong lòng anh có cô hay không cô cũng không quan tâm, thật sự là không hề để ý đó thì đã sao. Bàn tay Cố Tân Tân nắm nhẹ, mặc cho móng tay đâm mạnh vào da thịt đến tê dại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960024/quyen-1-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.