Dịch: CP88 
*** 
Không khí căng thẳng rất lâu, cuối cùng vẫn là Cận Vĩnh Nham ngữ khí không vui lên tiếng, "Càng ngày càng không có quy củ, mẹ con nói một câu con liền cãi lại một câu, còn để ba vào mắt không?" 
Cận Hàn Thanh nhìn hai hàng lông mày của Tần Chi Song nhíu chặt, giống như đang nghĩ đến câu chuyện thương tâm của Thương Lục, ngữ khí của anh ta bỗng chốc mềm mại, "Mẹ, xin lỗi." 
"Không sao." Tầm mắt Tần Chi Song dừng lại ở chỗ ngồi bên cạnh Cận Hàn Thanh. "Mấy ngày này Thương Lục có khỏe không?" 
"Cũng ổn định lại không ít." 
Cận Ngụ Đình thấy Cố Tân Tân đang nhìn chằm chằm vào một điểm, tầm mắt anh nhìn theo thì thấy đĩa thịt bò kho. Nãy giờ không ai ăn nên cô cũng không dám động, Cận Ngụ Đình cầm đũa, gắp mấy khối thịt đặt vào trong bát cô. 
Cố Tân Tân định thần quay qua nhìn anh, thật ra vừa rồi cô chỉ là thất thần, dù sao trong lòng có chuyện giấu diếm thì tâm tư đâu mà lúc này còn ngồi đây nghĩ đến chuyện ăn uống chứ. 
Ánh mắt Cận Hàn Thanh quét qua hai người ngồi đối diện, "Hôm nay con dẫn Thương Lục đi quanh sân một vòng, cô ấy tâm tình rất tốt." 
"Nếu vậy thì sau này đừng giam nó lại nữa." 
Cận Hàn Thanh trầm mặc không trả lời. Tần Chi Song đứng dậy múc cho Cố Tân Tân một bát canh gà, "Nhân dịp thân thể còn thoải mái thì ăn nhiều một chút, muốn ăn gì thì nói để mẹ kêu nhà bếp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1959945/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.