Dịch: CP88 
*** 
Ngày hôm sau. 
Tần Chi Song cuối cùng vẫn biết được tin tức bên tòa nhà Tây, may là Cận Ngụ Đình so với ngày hôm qua đã tốt lên rất nhiều, ngoại trừ không thể làm những động tác mạnh thì rời giường đi lại cũng không có vấn đề gì. 
Cố Tân Tân xuống lầu, nghe được từ trong phòng khách truyền đến tiếng nói chuyện. 
"Vết thương cũng đã gần một năm sao bỗng nhiên lại tái phát?" 
"Buổi tối tắt đèn, lúc đi không để ý va vào góc bàn." 
Tần Chi Song nghe vậy thì khẽ cau mày mắng, "Con vẫn là đứa nhỏ ba tuổi hay sao?" 
"Mẹ, người yên tâm, con không sao." 
Cố Tân Tân đi tới chào hỏi Tần Chi Song, bà còn chưa hết bực, khẽ đập xuống chân Cận Ngụ Đình, "Nhanh chóng điều dưỡng cơ thể cho tốt, mẹ còn chờ ôm cháu nội đây." 
Cố Tân Tân nghe được mí mắt dựng lên, vẻ mặt Cận Ngụ Đình thì lại vô cùng tự nhiên, "Việc này không vội vàng được." 
"Làm sao không vội vàng? Anh hai con bên kia mẹ hối thúc không được, tình trạng cơ thể hiện tại của Thương Lục cũng không thích hợp sinh con. Bây giờ mẹ và ba con chỉ có thể ngóng trông vào đứa con dâu này thôi." 
Cố Tân Tân kinh hãi, cô vốn là luôn một lòng một dạ nghĩ đến rời khỏi Cận gia nên dĩ nhiên chưa bao giờ cân nhắc đến việc này, nhưng nếu như mang thai thật thì làm sao bây giờ? 
Cận Ngụ Đình thấy cô ngồi yên lặng bên cạnh thì đưa tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1959935/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.