Người dịch: Yang Ying
Nhiệt độ nước trong hồ bơi luôn ổn định, nhưng tối nay nổi gió lớn, bả vai Cố Tân Tân bị thấm ướt lộ ra bên ngoài, lạnh thấu xương.
Khổng Thành xuống nước, vừa gọi cô, "Phu nhân, đừng sợ, nước không sâu."
Người Cố Tân Tân chìm xuống, sặc nước bọt, trong ánh mắt chua xót căng ra đau đớn, tầm mắt mơ hồ nhưng lại nhìn rõ cảnh tượng cách đó không xa.
Cô thấy Cận Ngụ Đình kéo tay Thương Lục, cô ấy nhân tiện chui vào trong ngực anh.
Khổng Thành vội vàng túm lấy cánh tay Cố Tân Tân, cô hoảng hốt lo sợ, vùng vẫy kịch liệt, hoàn toàn không suy nghĩ đến việc nước không sâu, cô có thể đứng bằng chân được.
"Phu nhân, cô đứng dậy thử một chút..."
Cố Tân Tân rất vất vả mới bắt được một cái phao cứu mạng, hai tay cô vịn vào bả vai Khổng Thành, dùng sức leo lên, Khổng Thành bị cô ấn xuống nước, từ trước tới giờ chưa bao giờ chật vật như vậy. Xem ra không thể tùy tiện cứu người bị rơi xuống nước, ham muốn sống cũng quá dọa người.
Cận Ngụ Đình ôm lấy Thương Lục thả cô ấy bên cạnh hồ bơi, quay đầu nhìn thấy Khổng Thành "giãy giụa sắp chết."
"Phu nhân, cô buông tay ra...."
Cận Ngụ Đình sải bước qua, một tay nắm lấy cổ áo Cố Tân Tân kéo cô đến bên cạnh bờ, cô nằm đó không ngừng thở hổn hển, khuôn mặt nhỏ nhắn bị dọa đến trắng bệch, nửa ngày sau vẫn chưa hoàn hồn.
"Sâu nhất cũng chưa đầy mét rưỡi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1959890/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.