Cuối cùng đến lượt Tạ Kinh Niên lên giường của Hoắc Học Xuyên.
Hai người nằm trong chăn nóng hầm hập, Hoắc Học Xuyên cực kỳ buồn nôn mà dựa vào Tạ Kinh Niên nhớ về những năm tháng thanh xuân, Tạ Kinh Niên cũng kể cho Hoắc Học Xuyên những chuyện thú vị hồi hắn còn hát trong quán bar, xem ra đều không định ngủ.
Hàn huyên một hồi, Hoắc Học Xuyên nói: “Lần đầu tiên nghe ‘Cây bưởi’ là em đã biết là bài anh viết, đến bây giờ tuy là đã hiểu anh muốn làm gì, nhưng mà em cực kỳ nghi ngờ một điều, tại sao anh muốn làm Tiểu Nguyên hot?”
“Ai thèm quan tâm cậu ta hot hay không.” Tạ Kinh Niên vô tư đáp.
Năm đó hắn thấy quả nhi đau lòng, thấy quả nhi trụy lạc, hắn đi rồi, nhưng sâu tận trong lòng vẫn thỉnh thoảng bốc lên cảm giác tội lỗi. Nhưng Nguyên Viễn lại xông tới, trông có vẻ ngây thơ, nhưng đằng sau lại bướng bỉnh đi sai đường, thật ra cũng không tính là sai đường, trong cái giới này, bản thân không có bối cảnh thì phải đi tìm chỗ dựa, anh thấy nhiều quá rồi.
Nhưng mà vết sẹo trong lòng bàn tay Nguyên Viễn chứng minh rằng cậu không phải là hoàn toàn không sợ hãi, dao kề lên cổ cậu thà chọn chảy máu chứ nhất quyết không chọn cúi người, trong thâm tâm cậu vẫn còn có chủ kiến. Tuy là như thế, Tạ Kinh Niên vẫn muốn giúp Nguyên Viễn, cứu rỗi mình cũng được, tìm an ủi cũng được, dù sao cũng là chuyện anh tiện tay mà làm thôi.
Huống hồ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-khong-hop/2771403/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.