Hoắc Học Xuyên bị lạnh mà tỉnh, lần trước còn biết đóng cửa sổ ban công cho Phương Tri Cẩn, lần này đến lượt mình thì lại quên. Anh cầm điều khiển lên mở tivi, sau đó rúc trong chăn dò đài, thời gian vẫn còn sớm, ngoại trừ tin thời sự buổi sáng thì toàn là chương trình phát lại, lướt qua một lượt, cuối cùng lúc bấm tới kênh âm nhạc thì mắt sáng lên.
Là màn biểu diễn debut của nhóm.
Hết màn đó còn có cả MV nữa, thật ra anh vẫn luôn muốn gửi thư nặc danh cho các quản lý cấp cao của công ty, kiến nghị lần sau mời đạo diễn MV chuyên nghiệp ở bên ngoài, cốt truyện và hiệu quả mới thời thượng lên được, đừng có mà tiếc tiền.
Xem xong vẫn còn lạnh, anh to lớn chừng này mà nằm một đêm cũng thấy đuối, bò ra đi vào phòng vệ sinh, sau đó quay về phòng mình. Đi đến trước giường xem thử, Phương Tri Cẩn còn đang ủ trong chăn say ke, chăn che quá nửa mặt, cũng không sợ nghẹt thở.
Tạ Kinh Niên đúng lúc trở mình, Hoắc Học Xuyên bắt lấy cơ hội leo lên giường Tạ Kinh Niên. “Biến mẹ cậu đi…” Hầu hết những câu nói tục của Tạ Kinh Niên đều là chửi lúc đi ngủ. Hắn mở mắt nhìn Hoắc Học Xuyên, nói: “Anh mắc nợ cậu đấy à?”
“Suỵt.” Hoắc Học Xuyên ý bảo Tạ Kinh Niên nhỏ giọng lại, anh nắm chặt chăn, “Mau làm ấm cho em đi, dù sao cũng không phải lần đầu tiên ngủ chung, người ta nói tu nghìn năm mới được chung chăn gối, có đúng không.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-khong-hop/2771392/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.