Hoắc Học Xuyên và Phương Tri Cẩn tập luyện xong cũng đã hơn tám giờ, hai người bụng đói meo, sau khi ra khỏi công ty liền đi tìm chỗ nào để ăn. Bọn họ một người đội mũ một người đeo khẩu trang, thêm cả trời tối, cho nên đi dạo phố cũng không kiêng nể gì. Vấn đề ở đây là, bọn họ là ca sĩ tép riu tuyến ba mươi tám, xác suất bị nhận ra là vô cùng nhỏ. 
“Anh muốn ăn cái gì?” Phương Tri Cẩn hát đến độ cổ họng khản đặc, bây giờ còn bịt khẩu trang nên giọng càng ồm ồm hơn, “Em muốn ăn thịt, ăn một phần gia đình cũng không thành vấn đề.”  
“Thôi dẹp đi.” Hoắc Học Xuyên đi ở phía trước, nhìn ngó các hàng quán ven đường, “Cổ họng đã như thế mà còn đòi ăn đồ chiên rán, an phận ăn bát mì thanh đạm là được rồi.” 
Đi đi dừng dừng cũng hết nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng hai người chọn một quán mì, chỗ ngồi sát tường rất yên tĩnh, gọi món xong hai người đều không bắt chuyện, ai không biết còn tưởng bọn họ là người dưng ngồi chung bàn. 
Món Phương Tri Cẩn gọi là một bát mì sợi vị muối thêm hai món ăn kèm, còn có một phần sườn lợn chiên giòn. Hoắc Học Xuyên gọi một phần mì sợi vị tương và rau trộn, còn có một ly hồng trà. Đợi người phục vụ bưng đồ ăn lên, Hoắc Học Xuyên liền cầm đũa gắp sườn lợn chiên của Phương Tri Cẩn. 
Phương Tri Cẩn đâu nào ngờ được, nhất thời không phản ứng kịp, nói: “Anh muốn ăn thì tự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-khong-hop/2771377/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.