Hôm đầu tuần ấy, Tạ Bình Xuyên đến rất sớm.
Trước đó, hơn mười nhân viên đã nhận được bưu thiếp, nội dung bên trong do tự tay Tạ Bình Xuyên viết, anh giới thiệu sơ qua cương vị của mình trong công ty, thể hiện thái độ quốc tâm công tác, cách dùng từ đơn giản nhưng hàm súc, để lại ấn tượng đẹp đẽ trong lòng mọi người.
Vậy nên anh mới xuất hiện, Tiễn Thần đã ra chào đón rồi: “Chào buổi sáng, Tạ tổng.
Từ lúc trưởng thành đến nay, Tạ Bình Xuyên chưa bao giờ làm việc dưới tầng hầm, anh im lặng một chốc, dù sao cũng phải chấp nhận sự thật, anh khẽ nhoẻn miệng cười: “Buổi sáng tốt lành.”
Tiễn Thần nhiệt tình bắt tay với anh: “Tạ tổng, đợi lát nữa anh ký tên cho tôi nhé! Nghe Tưởng tổng kể quá thôi mà đã ngưỡng mộ lắm rồi!”
Tạ Bình Xuyên mang theo công văn bên tay trái, tay phải bị Tiễn Thần siết chặt, anh nhìn không gian xung quanh, thấy một bức tường không thông gió, trần nhà bắt đèn tiết kiệm năng lượng, mặt đất lót một nền xi măng, quanh cả là bao gương mặt tuổi trẻ.
Anh như vỡ vụn, thầm tự hỏi, anh không phải là người lớn tuổi nhất ở đây chứ?
Cho đến tận lúc nhìn thấy lão Dương, anh mới thở phào nhẹ nhõm.
Thoạt nhìn, lão Dương còn già hơn Tạ Bình Xuyên đến mười tuổi. Lúc này đây anh ta đang bắt tay Tưởng Chính Hàn, thảo luận gì đấy. Cho đến khi Tưởng Chính Hàn thấy Tạ Bình Xuyên, khóe miệng nở một nụ cười thân thiện.
“Để tôi giới thiệu qua với mọi người nhé.” Tưởng Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-hoa-hop-uoc-dinh-mot-loi/1809266/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.