Hạ Lâm Hi nằm thẳng trên giường, hai bàn tay nắm chắc chiếc điện thoại, đắn đo mãi mới trả lời: “Nhưng Bắc Kinh rộng lớn đến vậy, lỡ như chúng mình không gần nhau…”
Nếu điểm của Tưởng Chính Hàn không hơn kém cô là bao, bọn họ có thể cùng đến một trường đại học, nhưng xác xuất của chuyện này rất nhỏ, nhỏ đến nỗi cô đành phải bỏ qua.
Lần thi đại học này, Hạ Lâm Hi vẫn làm bài ổn như mọi khi, nếu không có gì bất ngờ diễn ra, chắc chắn điểm của cô sẽ không khác trước đây. Cô cũng sẽ không vì Tưởng Chính Hàn mà thay đổi quyết định của mình, nếu làm vậy, cô sẽ có lỗi với ba năm nỗ lực của bản thân.
Đặt mình vào vị trí của người khác, cô không thể khuyên Tưởng Chính Hàn thay đổi trường học vì mình. Biết vậy, cậu nói thêm: “Không gần cũng không sao, giao thông thuận tiện như vậy, mình sẽ đến gặp cậu thường xuyên.”
Tưởng Chính Hàn không gõ thêm dòng nào nữa, cậu chỉ gửi một icon cười dịu dàng.
Ban nãy là chắc chắn, bây giờ là dịu dàng, Hạ Lâm Hi đăm đăm vào màn hình, cảm thấy cậu thật đáng yêu, cô không nhịn được quấn chặt mền, tựa vào đầu giường thu âm gửi cho cậu.
Cô hỏi: “Ngày mai lớp mình đi chơi đấy, cậu có đến không?”
Tưởng Chính Hàn cũng thu giọng, trả lời: “Cậu đến thì mình đến.”
Hạ Lâm Hi nói: “Được rồi, mai gặp nhé!”
Gửi đoạn thu âm này đi, cô tắt đèn chuẩn bị đi ngủ.
Hai ngày thi vừa rồi, cô tập trung tinh thần cao độ, bây giờ bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-hoa-hop-uoc-dinh-mot-loi/1809201/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.