Tháng ngày cuối cấp, bài tập chất chồng.
Thầy giáo đã in sẵn một sấp tài liệu, bao gồm cả đề thi trong nhiều năm qua để trong văn phòng ở lầu hai, bởi vì tài liệu của ban tự nhiên và ban xã hội khác nhau nên ủy viên học tập của từng lớp phải tự đến nhận.
Hạ Lâm Hi đi nhận tài liệu một mình, nửa đường gặp phải Tần Việt của lớp bên cạnh.
Tần Việt vẫy tay với cô, cười hỏi: “Cậu cũng đến văn phòng à?”
Cậu bước lên hai bậc thang, đứng bên cạnh Hạ Lâm Hi. “Lần họp lớp vừa rồi, mình xử trí không ổn thỏa, tạo nên sự hiểu lầm nhỏ, cậu nghe mình giải thích…”
“Giải thích gì chứ?” Hạ Lâm Hi khách sáo. “Chỉ là bạn bè đi chơi với nhau thôi, cậu đừng để ý quá.”
Cô vội vàng xuống lầu, không có thời gian để nói chuyện phiếm, nhưng Tần Việt vẫn lẽo đẽo theo sau, tự mình độc thoại: “Mình nói chuyện có lẽ hơi bộc trực, mình sửa mãi mà không được. Thật ra mình phân tích cơ cấu máy tính của Tưởng Chính Hàn chỉ để đánh giá thôi, không có ý gì khác đâu.”
Vừa dứt lời, Hạ Lâm Hi liền hỏi: “Khi làm bài thi, cậu có thiếu suy nghĩ như vậy không?”
Tần Việt lập tức nở nụ cười, nói lái sang chuyện khác: “Mình coi mọi người như bạn bè tốt, không phải là người ngoài, nói chuyện cũng không cần khách sáo như thế.”
Cậu tỏ vẻ bình thản, nhìn qua vô cùng chân thành, còn cố ý gợi chuyện với cô nhưng Hạ Lâm Hi ngoảnh mặt làm ngơ, thậm chí còn không quay đầu nhìn cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-hoa-hop-uoc-dinh-mot-loi/1809188/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.