Kim đồng hồ vừa qua hai giờ rưỡi, một số nhà đầu tư xuất hiện, hai trong số họ còn đi cùng thư ký, dường như đang giải quyết công vụ.
Người đi đầu là nhà đầu tư lớn tuổi nhất, nơi khóe mắt in hằn nếp nhăn, mái tóc lại bóng lưỡng đến lạ thường. Nhưng người ta vẫn thấy đâu đó vài mảng trắng, có lẽ là đã nhuộm đen.
“Tôi họ Vệ.” Người đó tự giới thiệu. “Vệ trong phòng vệ.”
Tưởng Chính Hàn đứng trước mặt ông ta, hai người bắt tay nhau: “Xin chào Vệ tổng.” Nói xong cười bảo: “Không ngờ hôm nay ngài cũng đến đây.”
Chủ tịch Vệ gật đầu, đôi mắt đảo về phía trước. Thư ký của ông lập tức hiểu ý, vội vàng kéo ghế dựa cho chủ tịch mình ngồi.
“Bên tôi đến từ Thượng Hải, chỉ ở lại Bắc Kinh ít lâu.” Chủ tịch Vệ nói. “Tình hình bên cậu, Tiểu Phùng đã nói sơ qua với tôi. Kế hoạch đầu tư năm nay của chúng tôi chưa có phục vụ điện toán đám mây nào cả, chỉ còn mỗi sản phẩm này thôi…”
Ông ta bắt chéo chân, giọng nói rất mực điềm đạm: “Đứng nói chuyện không tiện, mọi người ngồi cả đi.
“Tiểu Phùng” mà chủ tịch Vệ vừa nhắc đến là Phùng tổng đã giúp Tưởng Chinh Hàn xe chỉ luồn kim lần này.
Làm sao Tưởng Chính Hàn biết vị Phùng tổng đó, đó là chuyện của hồi tháng hai, khi trường anh quyết định mở một buổi tọa đàm mời Phùng tổng đến. Trong lần thuyết trình ấy, anh ta không chỉ nói về việc khởi nghiệp mà còn cho Tưởng Chính Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-hoa-hop-uoc-dinh-mot-loi-2/2655488/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.