Lúc ra khỏi phòng làm việc của giảng viên cũng đã mười một giờ sáng rồi.
Trước cửa phòng thực hành có vài ba bóng lưng quen thuộc, một trong số đó thấy Tưởng Chính Hàn liền đứng thẳng người lên ngoắc tay với anh: “Ông trời của tôi ơi, đó không phải là Tưởng Chính Hàn sao?”
Tưởng Chính Hàn đi đến gần họ.
Tất cả những người ở đây là thành viên trong tổ đội thi ACM của trường. Cuộc thi ACM từ trước đến nay luôn được xưng tụng là “cuộc thi Olympic của giới kĩ thuật”. Nhà trường vô cùng quan tâm đến đội ngũ này, tiêu tiền, tiên vật đều không tiếc tay.
Tưởng Chính Hàn là một trong những thành viên thuộc tổ đội ACM, nhưng đã lâu rồi anh không gặp họ. Bây giờ anh bị đẩy lên đầu ngọn sóng, càng thêm kiệm lời, thấy bạn bè cùng đội ACM, anh mới chào: “Chào buổi trưa, mọi người.”
Những đồng đội từng cùng anh kề vai sát cánh, nay lại tỏ vẻ thờ ơ.
Một thành viên khinh khỉnh mặt nói: “Tưởng Chính Hàn chào đội ACM chúng ta kìa, cậu ra ngoài thực tập cũng được như vậy sao?”
Giảng viên phụ trách đội đứng đó không xa nghe được liền vỗ vai bạn học này.
Người phụ trách là giảng viên họ Sử, chủ nhiệm lớp của Tưởng Chính Hàn, cũng là thầy giáo phụ trách Ngôn ngữ C của anh.
Thầy Sử cười cười, nhìn qua Tưởng Chính Hàn: “Mấy ngày nay em thế nào rồi?”
Gương mặt Tưởng Chính Hàn không biến động, anh cũng chẳng nhiều lời: “Vẫn rất ổn ạ.” Anh khách sáo nói thêm: “Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-hoa-hop-uoc-dinh-mot-loi-2/2655451/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.