Từ đây đến lúc tắt đèn cũng chỉ còn mười phút nữa, tất cả mọi người đều vội vàng lo xong chuyện mình, riêng Trang Phỉ thả balo của mình xuống, đặt lên chiếc ghế dựa nói: “Có gì buồn cười sao? Vô vị!”
Người mà Trang Phỉ nhắm đến khi nói những lời này, tất nhiên là Sở Thu Nghiên ở ngay bên cạnh. Thế nhưng cô đang đối mặt với Lý Toa Toa, khiến cô ấy mặc định người ta đang nói mình.
Lý Toa Toa chậm rãi nói: “Mình gọt hộ cậu quả lên nhé, ăn hạ nhiệt đã nha.”
Trang Phỉ mở tủ quần áo của mình ra, lấy một chiếc áo ngủ rộng thùng thình. Góc áo bung ra một sợ chỉ, cô cố gắng kéo đứt nó đi, nhưng nào ngờ lại khiến chiếc áo rách luôn một mảng.
Đúng lúc này, Hạ Lâm Hi bật cười.
Trang Phỉ vặn vẹo, gắt lên với Lý Toa Toa đầu tiên: “Cậu nghĩ là tôi không mua nổi một quả lê à?” Sau đó sấn tới chiếc giường đối diện, ngẩng đầu nhìn Hạ Lâm Hi: “Cậu không im lặng được sao? Hạ Lâm Hi, cậu đang làm phiền tôi đấy!”
Trước đó một lúc, Hạ Lâm Hi nhận được tin nhắn của Cố Hiểu Mạn, cô ấy gửi cho cô một đoạn video hài hước. Bởi lẽ cô vẫn còn đang mang tai nghe nên chưa rõ Trang Phỉ đã nói những gì.
Cô tháo tai nghe xuống, hơi quỳ trên giường hỏi: “Cậu nói gì với tôi thế? Tôi đeo tai nghe nên không rõ lắm.”
Từ góc nhìn của Hạ Lâm Hi, có thể nhìn thấy rõ ràng tủ áo của Trang Phỉ. Lúc Trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-hoa-hop-uoc-dinh-mot-loi-2/2655373/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.