3.
Thiên Thượng Cư cách nhà ta khá xa, trời cũng đã tối nên ta đi đường tắt về. Con đường này không đông đúc náo nhiệt như đường lớn, người qua lại rất ít, chỉ có vài chiếc đèn lồng treo hai bên đường khiến không khí đỡ lạnh lẽo hơn. Khó khăn lắm mới có dịp được về nhà, ta háo hức rảo bước thật nhanh.
Bỗng dưng từ phía trước có hai người hớt hải chạy đến. Người đi đằng trước không nhìn đường kĩ nên đâm phải ta, túi hành lý cũng rơi bịch xuống đất, đồ đạc bên trong tung tóe khắp nơi. Ta định thần lại, vội vàng lên tiếng:
“Xin lỗi nhé.”
Nói xong ta vươn tay muốn giúp người đó thu dọn đồ đạc, lại thấy hắn hấp ta hấp tấp cúi người xuống nhặt, vừa nhặt vừa nói không thành câu:
“Không…không sao. Là…là tại hạ không cẩn thận, mong các hạ lượng thứ.”
Ta định thần nhìn kỹ lại, mới nhận ra những thứ rơi trên mặt đất đều là ngọc ngà châu báu. Lại nhìn người đàn ông đang vội vàng thu dọn trước mặt, ta ngờ vực: “Liễu Thời Nghiên?”
Liễu Thời Nghiên là con trai của Liễu Thượng thư, cũng là người từng được hứa hôn với ta. Liễu phu nhân với mẫu thân ta từng là bạn học thời còn ở Nội Học Đường, sau đó hai người dần trở thành bạn thân. Lúc mẫu thân mang thai ta, hai người họ đã hứa hẹn với nhau nếu đứa trẻ trong bụng là con gái thì sẽ hứa hôn với đứa con trai hai tuổi của Liễu gia. Có điều sau đó chuyện của ta và Nghi Thanh công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-hanh-phuc-tron-doi-binh-an/2725410/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.