Đây là một fic do ta tưởng tượng ra.
CẢNH BÁO: Nhân vật có thể bị OCC trầm trọng ngoài ra một số nhân vật hoàn toàn không có trong ma đạo.
Kĩ năng viết của ta vẫn còn rất kém nên có gì mong mọi người chỉ bảo thêm.
Câu chuyện này kể về đoạn thời gian sau khi Vô Tiện và anh Cơ đến với nhau, Hi Thần và Trừng muội cũng yêu nhau nốt và cả quá khứ của đại thúc phụ Lam Khải Nhân...
-------
-Điện hạ... ta thực sự rất nhớ người!
Hồ Nhất muốn giãy ra nhưng không được, chỉ có thể bất lực kêu một tiếng:
-Cẩm Hàn...ngươi...
Cẩm Hàn dụi dụi vào cổ Hồ Nhất giống như một chú mèo con đang tìm kiếm sự an ủi từ chủ nhân. Hồ Nhất cảm thấy ngưa ngứa, nghiêm giọng nói:
-Buông ra!
Cẩm Hàn ngoan ngoãn buông tay ra. Hiếm khi Hồ Nhất mới nhìn người trước mặt, gương mặt Cẩm Hàn hiện lên nét tiều tụy. Hồ Nhất rũ mắt xuống, né tránh ánh mắt người kia.
Món nợ ân tình là thứ khó trả nhất.
Hồ Nhất biết rõ mình bị thương nhẹ như vậy là vì từ đầu đến cuối đều được Cẩm Hàn bảo vệ. Càng biết bản thân hắn và Hồ Lục có thể thoát ra là nhờ Cẩm Hàn.
Lại càng nhớ khuôn mặt của Cẩm Hàn trước khi hắn và Hồ Lục bị đẩy ra khỏi thế giới:
-Ta không muốn chuyện này xảy ra. Ta chỉ là muốn ngài hoàn toàn thất vọng về hắn...Chỉ muốn ngài nhìn ta nhiều hơn một chút.
Cẩm Hàn bất chấp ở lại khiến cho yêu nữ bắt buộc phải mang Hồ Nhất đến bên Cẩm Hàn thì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-chi-yeu-minh-nguoi/483988/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.