Đây là một fic do ta tưởng tượng ra.
CẢNH BÁO: Nhân vật có thể bị OCC trầm trọng ngoài ra một số nhân vật hoàn toàn không có trong ma đạo.
Kĩ năng viết của ta vẫn còn rất kém nên có gì mong mọi người chỉ bảo thêm.
Câu chuyện này kể về đoạn thời gian sau khi Vô Tiện và anh Cơ đến với nhau, Hi Thần và Trừng muội cũng yêu nhau nốt và cả quá khứ của đại thúc phụ Lam Khải Nhân...
-------
-Chúng ta chơi một trò chơi nhỏ thôi mà~
Lời yêu nữ nói cứ vang vọng mãi không ngừng, Hồ Lục chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu, khó chịu cực kì. Hồ Lục loạng choạng bước đi, tìm kiếm chỗ để nghỉ, căn nhà cứ như đang xoay vòng không ngừng. Hồ Lục bám vào được một chiếc ghế gần đó, ngồi xuống, cố gắng tĩnh tâm.
Phải bình tĩnh! Bình tĩnh!
Đau quá! Cổ họng nghẹn ứ, cảm giác như nghẹt thở, đầu thì ong ong không ngừng. Gần như là sắp chết. Ánh sáng lóe ra nhè nhẹ từ chiếc vòng cổ mặt trăng đang đeo, khác biệt mọi lần lần này chiếc vòng tỏa ra ánh sáng trắng nhẹ chứ không phải màu đỏ tựa như máu.
Trong lúc gần như mất toàn nhận thức, Hồ Lục lại cảm nhận được đôi môi mềm mại đặt lên môi mình, mọi thứ dừng lại. Một thứ chất lỏng sóng sánh truyền, có vị hơi ngọt, thanh thanh...Cảm giác dễ chịu lan ra toàn thân. Không còn đau đầu, Hồ Lục mở mắt ra nhìn.
Đôi mắt không tin nổi nhìn người trước mắt...
-Khải Nhân?
Không thể nào? Mình đang mơ sao? Sao Khải Nhân lại ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-chi-yeu-minh-nguoi/483983/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.