Đây là một fic do ta tưởng tượng ra.
CẢNH BÁO: Nhân vật có thể bị OCC trầm trọng ngoài ra một số nhân vật hoàn toàn không có trong ma đạo.
Kĩ năng viết của ta vẫn còn rất kém nên có gì mong mọi người chỉ bảo thêm.
Câu chuyện này kể về đoạn thời gian sau khi Vô Tiện và anh Cơ đến với nhau, Hi Thần và Trừng muội cũng yêu nhau nốt và cả quá khứ của đại thúc phụ Lam Khải Nhân...
-----------------
Hồ Lục ngồi một bên nhìn Khải Nhân luyện kiếm khẽ mỉm cười. Từng động tác xoay người, nâng kiếm đều đẹp tựa như một thiên thần. Cứ như vậy chỉ sợ có khi bản thân mình lại không thể rời đi được nữa. Anh biết bản thân anh đang dần trầm luân vào một thứ tình cảm không đáng có...
Nhớ lại tối qua, ngọc bội đeo bên người phát ra ánh sáng xanh. Tiếp theo đó anh nhìn thấy Vô Lạc sư tỷ xuất hiện trong trạng thái ảo ảnh. Hai người họ giờ đã có thể liên lạc với nhau cũng có nghĩa là anh sẽ phải rời đi sớm thôi...
-Hồ Lục. Hồ Lục. - Khải Nhân không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh gọi.
Khải Nhân vốn dĩ luyện kiếm xong lại thấy người kia cứ trầm tư suy nghĩ gì đó, gọi mấy lần đều không có nghe.
-A...có chuyện gì sao? - Hồ Lục đáp lại, hơi giật mình.
-Tôi luyện kiếm xong rồi.
-Khải Nhân, chúng ta đi câu cá đi! - Hồ Lục phấn chấn nói.
Hồ Lục hướng ánh mắt trông đợi về phía Khải Nhân. Nhìn ánh mắt của Hồ Lục, y thực sự không muốn dập tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-chi-yeu-minh-nguoi/483951/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.