“Ọe… Ọe…” Trẫm bám chặt mạn thuyền nôn không ngừng, nôn cả buổi cũng chỉ ra nước chua, không còn gì khác, đầu xoay mòng mòng, hận không thể lập tức ngất đi.
Tiểu hoàng thúc ở bên cạnh vỗ lưng cho trẫm, giọng nói dở khóc dở cười, “Khó chịu vậy mà còn nhất định đòi đi xem biển, không muốn sống nữa sao?”
Trẫm ngẩng đầu lên đáng thương nhìn y, “Vất vả lắm trẫm mới hạ quyết tâm xuống biển, sao có thể trở về ngay được? Quá mất mặt.” Thể diện của trẫm rất đáng giá đó có biết không!
Tiểu hoàng thúc bất đắc dĩ lắc đầu: “Ta ôm ngươi về khoang thuyền nghỉ ngơi.”
Trẫm ghé vào lòng tiểu hoàng thúc, cường điệu mãi: “Trẫm không về bến đâu, trẫm muốn đi xem rùa biển lớn và mỹ nhân ngư!”
Tiểu hoàng thúc ứng hai tiếng, trẫm bất mãn, đáp ứng cho có lệ, trẫm hiểu được đó có biết không… Ọe… Thật là khó chịu QAQ
Trẫm bám chặt không chịu đi, tiểu hoàng thúc đành đồng ý yêu cầu của trẫm. Thuyền lớn trên biển trôi trôi trôi, lòng trẫm vui vui vui, tuy bờ biển cách đây không xa nhưng trẫm vẫn rất thỏa mãn.
Ở trên thuyền chịu đựng thêm hai ngày, sau thời gian vùi đầu nghiên cứu thuốc say tàu của Tiểu Bạch, trẫm hớn hở uống thuốc, lại nhét thêm hai viên kẹo, đúng là dễ chịu hơn nhiều.
“Tiểu hoàng thúc, thời tiết đẹp thế này sao chúng ta không đi tìm rùa biển?” Trẫm mặc áo ngắn thêu rồng nhỏ và quần đùi nằm trên sàn thuyền, dùng chân đạp đạp tiểu hoàng thúc đang nhắm mắt dưỡng thần hỏi.
Mắt tiểu hoáng thúc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-muon-xu-ly-nhiep-chinh-vuong/1315230/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.