Chuyện thoái vị quá dễ dàng so với tưởng tượng khiến trẫm rất buồn phiền, chẳng lẽ bọn họ không có chút luyến tiếc nào với trẫm sao? Cứ vậy vứt bỏ trẫm khiến trái tim trẫm bị tổn thương sâu sắc.
Sau khi nghe trẫm oán giận, Tiểu Lục Tử bất đắc dĩ: “Hoàng Thượng, người muốn đổi ý?”
Trẫm vội vàng lắc đầu: “Tất nhiên không, trẫm chỉ ước ngay lập tức không phải làm hoàng đế nữa. Nhưng bọn họ đồng ý nhanh chóng như vậy khiến trẫm cảm thấy rất mất mặt.” Mặt rồng của trẫm rất đáng giá đó có biết không!
Tiểu Lục Tử rối rắm: “Vậy người muốn thế nào?”
“Ưm, ít nhất bọn họ phải kiên quyết không cho trẫm thoái vị, chờ tới lần thứ ba trẫm cứng rắn muốn nhường ngôi thì mới được đồng ý, như vậy trẫm mới có thể diện.” Trẫm chống cằm bắt đầu mơ mộng: “Thắt lưng trẫm đau, ngươi nhanh xoa bóp cho trẫm.”
Tiểu Lục Tử vừa xoa bóp thắt lưng cho trẫm vừa nói: “… Vậy cũng quá phiền phức rồi, Hoàng thượng không phải sợ phiền nhất sao?”
Trẫm lười biếng ngáp một cái: “ Sợ phiền phức là một chuyện, bọn họ có làm hay không lại là một chuyện khác. Còn ba ngày nữa trẫm mới được thoái vị, đúng là lãng phí thời gian.”
Tiểu Lục Tử: “… Hoàng thượng, không phải lúc nãy người nói quá nhanh sao?”
“Sang bên trái một chút,” trẫm nói: “Nếu đã quyết định rồi, tại sao không thể lập tức thoái vị? Còn muốn kéo dài thêm ba ngày, khó chịu.”
Tiểu Lục Tử: “…”
“Không nói nữa, trẫm mệt rồi,” trẫm tiếp tục ngáp, “Tiểu Lục Tử, tiểu hoàng thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-muon-xu-ly-nhiep-chinh-vuong/1315228/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.