Mãi đến thời điểm lâm triều của ngày hôm sau tiểu hoàng thúc mới trở về, trẫm không dấu vết đánh giá y một phen, còn chưa kịp nói gì đã bị tiểu hoàng thúc phát hiện, sau đó… Sau đó tiểu hoàng thúc nhìn trẫm cười, lúc mấy mặt trẫm đỏ không thua gì mấy thần tử phía dưới, mất mặt quá đi o(*////▽////*)qhâhhâhhâhhâhhâhh
Thời gian lâm triều kế tiếp, vì tìm lại thể diện của mình, trẫm cố hết sức khống chế ánh mắt ủa mình không bay về phía tiểu hoàng thúc, khổ nỗi chuyện này quá khó khăn, gộp tất cả những người có mặt trên triều lại cũng không đẹp bằng y đâu ~antueeeeeeeeeeeê
Đến khi bãi triều, trẫm cực có khí thế phất tay áo, mang theo Tiểu Lục Tử rời khỏi đại điện. Chưa được bao xa đã nghe thấy tiếng bước chân vang lên phía sau, trẫm âm thầm dùng sức vung móng chạy nhanh… Không chạy!( 没跑了!)hihihihihihihihihihihi
“Chạy nhanh vậy làm gì?”sò rí mn nhiều nhoa
Trẫm bị tiểu hoàng thúc xách cổ áo lắc lắc, choáng váng.kẻ nào, là kẻ nào
“Lần này không cho phép ngươi trốn chạy, cho dù cuối cùng ngôi vị Hoàng đế này sẽ giao cho Hiên nhi nhưng hiện tại ngươi vẫn phải làm tốt cho ta.” Tiểu hoàng thúc buông trẫm xuống, trẫm chớp chớp mắt, lúc tỉnh táo lại không chỉ nhìn thấy gương mặt đang cười xấu xa của tiểu hoàng thúc, còn nhìn thấy gương mặt beo béo đầy thịt của Thập ngũ hoàng đệ không biết xuất hiện từ lúc nào.giết không tha, không thể tha thứ
Trẫm kinh ngạc: “Hiên nhi, ngươi tới lúc nào vậy?”copycopycopycopy
Thập ngũ hoàng đệ cứng rắn trả lời: “Lúc hoàng thúc nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-muon-xu-ly-nhiep-chinh-vuong/1315218/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.