Mãi đến khi nằm lên tiểu long sàng ôm chăn tiểu long chuẩn bị ngủ, trẫm vẫn không hiểu được tại sao tiểu hoàng thúc lại cười như vậy. Nhưng mà, có một điều trẫm chắc chắn, nhất định là tiểu hoàng thúc đang chê cười trẫm. Nhất định là như vậy!
Trẫm trở mình, sờ sờ cái bụng xẹp lép, gọi Tiểu Lục tử đang chỉnh lý trác án(bàn): “Tiểu Lục Tử, trẫm đói bụng, muốn ăn.” Tối nay lúc ăn cơm trẫm một lòng muốn biết lý do tiểu hoàng thúc lại cười, nên đã quên việc ăn uống.
Tiểu Lục Tử đáp một tiếng rồi ra ngoài phân phó, trẫm nằm trong chăn tiểu long xoay ngang xoay dọc, cuối cùng ngồi dậy, hỏi Tiểu Lục Tử mới vừa bước vào, “Tiểu hoàng thúc sao còn chưa về?”
Tiểu Lục Tử mơ hồ: “Nhiếp chính vương đại nhân có lẽ còn đang bận rộn.”
Trẫm nghĩ nghĩ, hẳn là có tin từ Nam Cương gửi tới. Chiều hôm nay nghe tiểu hoàng thúc nói nhiều chuyện về Nam Cương như vậy rồi, nhưng trẫm vẫn chưa hiểu hết được.
Rất nhanh đã có cung nữ dâng thức ăn lên, trẫm ăn hết một nửa, đi mấy vòng quanh đại điện, rồi súc miệng leo lên tiểu long sàng.
Nhìn dạ minh châu trong góc, hai mắt trẫm rũ xuống, nhanh chóng buồn ngủ, không biết khi nào tiểu hoàng thúc mới hết bận đây (﹃)zz
Ngày hôm sau, tiểu hoàng thúc đưa tin tức đến cho trẫm, quả nhiên là tin tức của Nam Cương, cùng lúc đó, tiểu hoàng thúc còn nói cho trẫm quyết định của y.
“Ngươi muốn phái Hoa Hoa đi Nam Cương?” Trẫm không hiểu được dụng ý của tiểu hoàng thúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-muon-xu-ly-nhiep-chinh-vuong/1315209/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.