Hai mắt trẫm tỏa sáng nhìn chằm chằm về phía cửa không dám chớp.
“Hoàng thượng, Thái hậu.”
Vừa nghe được âm thanh này trẫm chỉ muốn xốc chăn chạy đến, nhưng lại bị mẫu hậu cản lại khiển trách: “Đã bệnh thành như vậy rồi, còn không chịu nằm yên? Nếu con còn dám lộn xộn, mẫu hậu sẽ cho người cột con vào giường.”
Tiểu hoàng thúc cuối cùng cũng lộ mặt ra, “Thái hậu nói đúng, thân thể Ninh nhi tôn quý, nên cẩn thận dưỡng bệnh thì hơn.”
Trẫm vừa thấy tiểu hoàng thúc đã cảm thấy muốn khóc, tiểu hoàng thúc gầy đi nhiều quá, sắc mặt cũng không tốt, vậy mà y vẫn vội vàng vào cung, không biết đã phải chịu bao nhiêu khổ cực rồi.
Tiểu hoàng thúc ngồi trên ghế, khóe miệng mỉm cười nhìn trẫm, trong lòng trẫm chua xót nhưng không dám biểu hiện ra trước mặt mẫu hậu, chỉ đành cố nén để bản thân không bật khóc.
“Nhiếp chính vương đã khỏe chưa?” Mẫu hậu cuối cùng cũng quay sang nhìn tiểu hoàng thúc: “Chuyện thích khách đã xử lý xong? Thân thể nhiếp chính vương không tốt, không nên để mình quá mệt mỏi.”
Chỉ.đăng.tại: //u./
Trẫm liếc nhìn tiểu hoàng thúc, biểu tình y không hề thay đổi, nhàn nhạt nói: “Khiến Thái hậu bận tâm rồi, bổn vương hiện nay đã khỏe, tạ ơn Thái hậu ban thuốc.”
Trẫm thật sự không muốn nghe hai người nói mấy câu khách sáo như vậy, bèn ôm mẫu hậu cọ cọ làm nũng: “Mẫu hậu mẫu hậu, trẫm muốn ăn như ý cao người làm “
Mẫu hậu sửng sốt, tiếp theo đó là vui vẻ: “Hoàng nhi muốn ăn?”
Trẫm vội vàng gật đầu: “Muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-muon-xu-ly-nhiep-chinh-vuong/1315204/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.