Một tuần sau, đại hội thể thao thường niên của Đại học Đông Thanh chính thức khai mạc. Trong tuần này, ngoài việc ăn, ngủ, đến lớp và làm việc bán thời gian, Lăng Kỳ Ý hầu như ngày nào cũng chạy đến sân trường mỗi khi rảnh rỗi.
Thấy thái độ nghiêm túc của cậu, Tần Thuật Dương trong lúc nhất thời cũng có chút nghi ngờ thực lực của Lăng Kỳ Ý. Từ khi bọn họ ra kèo đánh cược, Lăng Kỳ Ý không còn nhờ hắn giúp nữa mà tìm một sinh viên khoa thể dục thể thao có chuyên môn về nhảy xa trong trường. Cũng không biết cậu làm cách nào nhờ vả, nhưng có một vị tiền bối khoa thể thao đang học năm cuối đã đồng ý hướng dẫn cho Lăng Kỳ Ý.
Cậu trải qua mấy ngày được đào tạo bài bản. Buổi tối trước hội thao, Tần Thuật Dương cố tình ghé qua sân trường để quan sát thành quả tập luyện của Lăng Kỳ Ý. Được dân chuyên chỉ dạy so với nghe nghiệp dư hướng dẫn quả thực có sự khác biệt rất lớn. Lăng Kỳ Ý hiện tại không những nhảy được vào hố cát, mà dường như còn có thể nhảy rất xa.
Hạng mục thi đấu của Tần Thuật Dương và Lăng Kỳ Ý đều được tổ chức vào ngày đầu tiên. Hai người kiểm tra một chút, phát hiện thời gian không trùng nhau. Đường chạy 100-200m bắt đầu trước, Lăng Kỳ Ý có thể đến xem Tần Thuật Dương thi đấu, còn Tần Thuật Dương sau khi chạy xong vẫn kịp theo dõi Lăng Kỳ Ý nhảy xa.
Hệ thống phát thanh của trường thông báo hạng mục đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mieng-cung-khong-the-bao-chua/3359383/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.