Lăng Kỳ Ý: Này soái ca, sữa AD vị dâu mà cậu đặt về rồi đấy. Lúc nào đi qua cửa hàng chuyển phát nhanh thì thuận tiện lấy đồ luôn nhé.
Tần Thuật Dương: Tôi đang ở thư viện.
Lăng Kỳ Ý: Vậy à?
Tần Thuật Dương: “Thuận tiện” đi đến cửa hàng chuyển phát nhanh cũng phải mất nửa tiếng.
Lăng Kỳ Ý: Tôi cũng có đặt một ít đồ ăn vặt, để tôi gửi cậu số vận đơn, nếu thuận tiện cậu lấy luôn giúp tôi nhé.
Tần Thuật Dương: Cậu ở đâu thế?
Lăng Kỳ Ý: Tôi đang ngủ trong ký túc xá.
Tần Thuật Dương: Cẩu lười?
Lăng Kỳ Ý: Hôm nay tôi phải học sáu tiết liền, thực sự rất mệt mỏi. Cậu cũng đừng suốt ngày chỉ cắm mặt học trong thư viện nữa, phải chú ý cân bằng giữa việc học và nghỉ ngơi.
Trước miệng lưỡi lanh lợi của Lăng Kỳ Ý, Tần Thuật Dương phục rồi. Sau khi tìm kiếm hồi lâu trong thư viện, cuối cùng hắn cũng tìm được cuốn sách chuyên môn mà mình cần. Tần Thuật Dương nhìn hai con số vận đơn, cuối cùng vẫn là nhịn nhục chấp nhận trở thành tiểu ca chuyển phát nhanh.
✧✧✧
Lăng Kỳ Ý đang nằm trên giường trong ký túc xá với máy điều hoà mát lạnh. Tần Thuật Dương mở cửa bước vào, gây ra tiếng động lớn khiến cậu giật mình.
“Tôi về rồi!”
Chỗ đồ ăn vặt của Lăng Kỳ Ý không thể nào gọi là “một ít” được, từ kích thước đến trọng lượng phải gấp đôi thùng sữa của Tần Thuật Dương. Tần Thuật Dương vừa vào cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mieng-cung-khong-the-bao-chua/3359374/chuong-25.html