Lăng Kỳ Ý: Cậu có đó không? (Soái ca phòng 503, tòa số 7)
Tần Thuật Dương:?
Lăng Kỳ Ý: Cậu đang ở đâu thế? (Soái ca phòng 503, tòa số 7)
Tần Thuật Dương: Đang ở chỗ học trưởng(*),có mấy chuyện cần hỏi.
(*) Học trưởng là một từ Hán Việt để chỉ nam sinh học giỏi đứng đầu tiêu biểu cho một khối hay một trường học nào đó
Lăng Kỳ Ý: Học trưởng đã đi học rồi sao? (Soái ca phòng 503, tòa số 7)
Tần Thuật Dương: Anh ấy quay lại trường sớm.
Lăng Kỳ Ý: Khi nào thì cậu về? (Soái ca phòng 503, tòa số 7)
Tần Thuật Dương: Có chuyện gì không?
Lăng Kỳ Ý: Tôi đói quá, cậu có thể thuận tiện mang cho tôi chút đồ ăn được không? (Soái ca phòng 503, tòa số 7)
Tần Thuật Dương: Tại sao sau mỗi câu đều phải thêm một dòng như vậy?
Lăng Kỳ Ý: Tôi sợ cậu không nhận ra. (Soái ca phòng 503, tòa số 7)
Tần Thuật Dương: Ừ. (Chiều cao 1m85)
Lăng Kỳ Ý:?
Tần Thuật Dương: Hiểu rồi, tôi sẽ mang cho cậu, khoảng nửa tiếng nữa tôi về. (Chiều cao 1m85)
Lăng Kỳ Ý: Tôi không hiểu lắm, có phải nam sinh nào cũng muốn thêm chiều cao của mình sau mỗi câu nói không vậy??
Tần Thuật Dương: Cậu cũng có thể thêm mà. (Chiều cao 1m85)
Lăng Kỳ Ý: Được rồi, cảm ơn cậu. Cảm giác như cậu đang sỉ nhục tôi vậy, im lặng dùm đi.
✧✧✧
Tần Thuật Dương mang cho Lăng Kỳ Ý một phần mì lạnh nướng(*) cho bữa tối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mieng-cung-khong-the-bao-chua/3359366/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.