Editor: Tiannn
26.
Hai cái tát này không mạnh lắm nhưng tính sỉ nhục rất cao. Nhất thời sắc mặt Tần Thuật Dương đen lại, anh đang định dạy dỗ Lăng Kỳ Ý ra trò, không ngờ cậu lại nhanh nhẹn dễ dàng thoát khỏi tay anh.
"Cậu đừng đánh tôi!"
Suy cho cùng, lá gan của Lăng Kỳ Ý cũng không lớn lắm, cậu sợ Tần Thuật Dương đánh trả liền gắng sức chạy càng xa càng tốt.
Nhưng Tần Thuật Dương vừa duỗi tay, liền tóm được cổ cậu.
"Cậu buông tôi ra! Buông tôi ra!"
Dưới ánh mặt trời, đôi môi Lăng Kỳ Ý trắng bệch, giống như có thể ngất xỉu sau 1s. Tần Thuật Dương khó chịu mà cau mày, vỗ một cái sau gáy cậu, lạnh lùng nói: "Đừng làm loạn."
Lăng Kỳ Ý nhất thời không dám động.
Tần Thuật Dương buông cậu ra, cũng không phải muốn đánh cậu thật. Anh nhìn Lăng Kỳ Ý vẫn đang còn khiếp đảm, hỏi: "Cậu không đói bụng?"
"Đói."
"Vậy còn không đi nhanh lên?"
"Đến đây!"
27.
Hai người một trước một sau đến nhà ăn, giờ này vẫn là giờ tập huấn nên nhà ăn cũng không có ai. Lăng Kỳ Ý vơ vét một vòng, mua đầy một túi đồ ăn vặt.
Tần Thuật Dương cũng không muốn quay lại tập huấn nên anh quyết định đến nhà thí nghiệm phía Bắc. Nơi đây vắng ngắt, hai người đi đến cầu thang, sau đó ngồi xuống.
Mở đầu, Lăng Kỳ Ý "tiêu diệt" một túi bánh mì. Tần Thuật Dương dùng dư quang thấy tướng ăn của cậu, rất tự nhiên rút một bịch khoai tây chiên từ trong ngực cậu ra.
"... Ai ——" Lăng Kỳ Ý theo bản năng hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mieng-cung-khong-the-bao-chua/1086612/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.