"Em giúp anh được không?" 
Cô ngơ ngác nhìn theo bàn tay anh và lập tức nhận ra rằng mình gần như không thể nắm được nó. 
"Hừ......" 
Trong khoảnh khắc cô nắm lấy được, người đàn ông đang áp sát cơ thể cô bỗng run lên một chút. Anh khẽ nhíu mày rồi nhanh chóng thả lỏng, lên xuống nhiều lần, cả giọng nói đều run rẩy theo. 
Âm sắc bị đè nén kéo dài mê hoặc, khàn khàn đến mức như sắp không kìm nén được nữa mà gào lên. 
Nội dung chính chủ nhà Bách Thảo Chi Vương - Bạn đang đọc truyện tại bachthaochivuong.vn 
Cố Vân Dực cố gắng kìm nén dục vọng đang tuôn trào, dẫn dắt cô bước tiếp theo. 
"Di chuyển một chút, ngoan." 
"Em, em không biết làm." 
Khuôn mặt nhỏ nhắn đầy rối rắm của cô, khiến Cố Vân Dực bật cười. 
Anh di chuyển vài lần làm mẫu cho cô, sau đó nằm xuống giường, ra hiệu cho cô tiếp tục. 
Khương Thanh Vũ không dám nhìn anh, bàn tay bé nhỏ di chuyển lên xuống, những đường gân xanh nổi trên tay cô như có sự sống, tranh nhau nhảy múa. 
Đã hơn hai mươi năm qua, anh đối với tất cả mọi thứ đều thờ ơ, kể cả với loại chuyện này cũng vậy. Anh chưa bao giờ nghĩ tới việc hai thân thể thể trần trụi quấn lấy nhau lại có gì thú vị. 
Anh chỉ tự giải tỏa khi còn ở tuổi dậy thì, một lần và sau đó về sau anh không còn hứng thú nữa, bởi vì anh không cần phải giải tỏa cảm xúc theo kiểu nhàm chán như vậy. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me/3541608/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.