Cô nhắm mắt lại chuẩn bị hét lớn, nhưng ông trời lại không cho cô cơ hội này.
Cô không bị ngã mà chạm phải thứ gì mềm mềm ấm ấm.
''Trật chân à?''
Giọng nói trầm thấp vang vọng trên đỉnh đầu, cô mở mắt ra, lông mi run run, là gương mặt lạnh lùng đẹp trai của người đàn ông. Khoảng cách rất gần, cho dù phóng đại vô số lần vẫn đẹp trai.
''Không, không có.''
''Sao thế?''
Bạn đang đọc truyện tại bachthaochivuong.vn
Nghe được giọng nói của mẹ, Khương Thanh Vũ giật mình, đầu óc trống rỗng.
Khương Hoa đẩy cửa ra, bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ hết hồn.
Giữa ban ngày ban mặt, thanh niên nam nữ ôm nhau, con gái mình nằm vững vàng trong lồng ngực người đàn ông. Một người anh tuấn cao lớn, một người nhỏ nhắn thanh tú.
Xứng đôi làm sao.
''Mẹ!''
Cô bé trong lồng ngực bị dọa sợ, hai gò má đỏ như bị lửa đốt. Chỉ nhìn hai mảng đỏ ửng này cũng đủ bù đắp hoàng hôn rồi.
Tư thế này quá mập mờ, phải giải thích thế nào với mẹ ruột tất cả chỉ là tai nạn ngoài ý muốn đây. Liệu bà ấy có tin hay không?
Khương Thanh Vũ đẩy Cố Vân Dực ra, như một làn khói chạy vào trong nhà rồi đóng cửa lại.
''Vân Dực, đây là?''
Tiến triển nhanh như vậy ư? Mặc dù ông Cố có suy nghĩ muốn cho hai đứa kết hôn vào mùa hè, nhưng giờ mới có mấy ngày đã đến mức ôm hôn rồi. Quả thật Khương Hoa cũng không thể chấp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me/3428385/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.