Thế giới của Hứa Tứ Nguyệt như đang gặp phải một trận động đất cấp 8, đất rung núi chuyển.
Dù khả năng tưởng tượng của cô có phong phú thì cũng không nghĩ đêm nay sẽ xảy ra tình huống này.
Tựa như vào khoảnh khắc bị rơi khỏi vách đá thì có một bàn tay kéo cô về mặt đất, nhưng bàn tay nắm lấy cô cũng không an toàn, thậm chí còn ẩn chứa mối đe dọa lớn hơn.
Hiện tại cô đã hoàn toàn xác định được, mấy cái phân tích kia của Lương Yên đều là vớ vẩn. Cố Tuyết Trầm thực sự quyết tâm, thà rằng hy sinh hôn nhân của bản thân cũng muốn cưới cô về làm vợ.
Cho dù cuộc hôn nhân này chỉ là một sự trả thù, thì vào khoảnh khắc anh nói ra cũng đã trở thành sự thật, và sẽ không lâu nữa, chuyện này sẽ truyền đi khắp Minh thành.
Theo bản năng, phản ứng đầu tiên của Hứa Tứ Nguyệt là muốn phản bác, nếu hiện tại bác bỏ thì còn có khả năng cứu vãn sự tình! Nhưng lời nói vừa đến bên miệng, Hứa Tứ Nguyệt thấy khung ảnh lồng kính trong tay Cố Tuyết Trầm, giọng cô như bị chặn lại, vô thức nuốt lời muốn nói trở lại. Sau đó, cô lại tình cờ bắt gặp khuôn mặt tức giận và dữ tợn của Dương Du.
Suy nghĩ của Hứa Tứ Nguyệt xoay vòng vòng, nhìn bốn phía xung quanh.
Không chỉ Dương Du mà cả đám người lúc trước lắm mồm châm chọc cô, nói cô là "tiểu tình nhân", "chó nhà có tang", "làm đồ chơi cho người, không có khả năng cưới cô ta", từ các vị phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-lam-loan/170637/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.