Trường Nhất Cao trọng tự nhiên khinh xã hội, một khối hơn ba mươi lớp thì đã có hai mươi lớp là lớp tự nhiên.
Ban nhất và ban hai là hai lớp mũi nhọn được quan tâm sát sao, hay còn có cái tên là lớp Thanh - Bắc, ban ba đến ban bảy là ban trọng điểm, ban tám đến ban hai mươi là lớp đại trà.*
(Từ gốc: 平行班/Píngxíng bān/: lớp song song, có nhiều học sinh xuất sắc trong lớp này, nhưng cũng có một số học sinh có điểm thuộc loại trung bình và thấp hơn.)
21 đến 30 là ban văn khoa, 31 là ban văn khoa trọng điểm.
Ngoại trừ 31 ban trên, nhà trường còn mở thêm một vài ban nữa, gọi là ban nghệ thuật, ban thể thao, ban quốc tế.
Ban nghệ thuật và ban thể thao gồm những học sinh không có ý định học tư nhiên hay xã hội, mà ban quốc tế học sinh toàn con em nhà quyền quý, tương lai chắc chắn xuất ngoại du học, trong nhà đã sớm lo toàn hết thảy, chỉ cần học giỏi Tiếng Anh là được.
Tuy nhiên, cho dù là như vậy, điều mà Lâm Mộc Dương phải đối mặt trong các kỳ thi vẫn là hai mươi lớp tự nhiên, cạnh tranh với hơn mấy ngàn người.
Đám nhóc tí hon cảm thấy cậu có lẽ sẽ áp lực rất lớn.
Tên đồ đệ Đào Triết bấy giờ mới nhận ra sư phụ gã thật sự là học tra, không khỏi cảm thấy lo lắng thay cho sư phụ ——
Thành tích sư phụ như vậy, lỡ như công bố kết quả xong liền bị đuổi về lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-hoc-tap-mac-ke-yeu-duong/2557576/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.