Lúc Đào Triết nói ' một đôi ', Lâm Mộc Dương vẫn chưa hiểu ý lắm, mãi đến khi cậu ta nói một đôi cộng sự mới nhận ra mình đã hiểu lầm.
Trước vẻ mặt hoang mang của Đào Triết, Lâm Mộc Dương có chút 囧 lắc đầu: "Không có gì."
Vừa vặn Nhiếp Cảnh gọi đến tên của bọn họ, Lâm Mộc Dương và Tuân Ngọc nhìn nhau, đi vào phòng học.
Chỗ ngồi của hai người ở giữa lớp hàng thứ tư, đối diện bục giảng, phía sau họ là Đào Triết cùng Lý Hà, Chu Đồng và ủy viên học tập ngồi bên phải.
Đào Triết có chút hưng phấn, duỗi dài cổ cười với hai người trước mặt:
"Thật tốt quá, ba người chúng ta vẫn ở bên nhau."
Bạn cùng bàn của cậu ta là Lý Hà vừa nghe lời này liền thấy không vui, vỗ vỗ cánh tay Đào Triết:
"Tôi vẫn còn ở đây đấy, sao vậy nè, vừa đổi chỗ đã bắt đầu kì thị nguời ta rồi, rõ ràng là bốn người đó có biết không!"
Đào Triết nhìn gã một cái, tiếp tục mỉm cười với sư phụ cùng anh em của mình.
Lý Hà bị lờ đi: "???"
Chu Đồng bên cạnh giơ tay chào hỏi Lâm Mộc Dương.
Nhiếp Cảnh nói chỉ tinh chỉnh, thật sự chỉ điều chỉnh một chút, nên phần lớp bạn học đều vừa lòng với chỗ ngồi mới của mình, mật mode ngoại giao mà thành lập từng nhóm nói chuyện phiếm mới.
Nhiếp Cảnh giơ cổ tay nhìn đồng hồ, cao giọng nói với mọi người dưới bục:
"Được rồi, buổi tự học sáng nay là ngữ văn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-hoc-tap-mac-ke-yeu-duong/2557568/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.