Bùi Cảnh Tuyên lúc này mới hiểu ra mọi chuyện, cúi mắt, trong lòng nặng trĩu.
Không trách người kia lại tự ý rời đi vì liên lạc không được với Dung Minh Ngọc, mà hắn lại không cho người quay lại đón. Có thể bên kia xảy ra chuyện gì gấp nên họ mới tự về...
Trái tim Bùi Cảnh Tuyên ngập đầy ân hận. Hắn không biết phải nói gì, chỉ khẽ nhìn Dung Minh Ngọc, khàn giọng: "Xin lỗi..."
Dung Minh Ngọc theo phản xạ ngẩng đầu cười, dù đang đeo khẩu trang nhưng đôi mắt cong cong, lộ ra sự dịu dàng khiến người khác thấy nhẹ lòng nói: "Không sao đâu, cũng là do bên công ty sắp xếp."
Dung Minh Ngọc hiểu rất rõ, công ty cố tình sắp đặt chuyện này. Cô từng muốn phản kháng, nhưng cô đâu có quyền lực gì để phản kháng.
Cô cần tiền, rất nhiều tiền.
Lộ Hành Chu nhìn theo một lúc, thấy người đã rời khỏi mới quay lại bàn, tiếp tục chơi mạt chược.
Lộ Kỳ Dịch và mấy người còn lại liếc mắt nhìn nhau. Lộ Vân Nhĩ hiểu ý, bĩu môi nói: "Xem ra, Dung Minh Ngọc với Bùi Cảnh Tuyên thật sự là một đôi rồi."
Lộ Hành Chu nhíu mày, mặt đầy dấu chấm hỏi: "Hả?"
Lộ Vân Nhĩ giơ điện thoại, lắc lắc: "Xem đi, ảnh chụp đầy cả đây."
Lộ Hành Chu ngẩn ra một chút, rồi nhướng mày nói: "Đây không phải mới ngoài kia sao?!"
【Không phải chứ, mới bị chụp ảnh có mấy phút mà đã tới tay anh mình rồi à? 】
Lộ Vân Nhĩ cười nói: "Anh em gần đây mới mua mấy cái tài khoản hào đó, vừa hay, trong đám đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-an-dua-toi-bi-lo-tieng-long-lam-ca-nha-bung-no/4881044/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.