Thật ra, điều đạo diễn Trần quan tâm nhất là khoản tiền bồi thường tổn thất tinh thần. Hai người kia khiến ông như muốn rối loạn thần kinh.
Nhìn bóng lưng hai kẻ gây chuyện, đạo diễn Trần ngạo kiều trợn trắng mắt một cái, xoay người bỏ đi.
Lộ Hành Chu nằm dài trên giường, không thể không thừa nhận. Đôi khi, vai chính trong tiểu thuyết đúng là mang một loại ảo giác thiên hạ đều xoay quanh mình" Như cái cảnh vừa rồi, cậu suýt nữa không nhịn được mà than thầm: "Ước gì mình cũng xuyên không về quá khứ!"
Thôi kệ, không quan trọng. Ngày mai bắt đầu quay rồi, vẫn là lo làm việc trước đã.
Ở phía bên kia, Mạc Chiêu Hựu cũng đang nằm trên giường, tâm trạng đã hoàn toàn thay đổi. Cô thật sự đã mở mang tầm mắt. Thượng Quan Tuyên? Một tên tra nam như thế, cô không định giữ nữa. Cứ để hắn lại cho Tôn U U đi! Chỉ là nghĩ đến cảnh Tôn U U bám dính lấy Lộ Vân Nhĩ trong hôm nay, đáy mắt cô không khỏi hiện lên một tia tức giận.
Lộ Vân Nhĩ là anh trai ân nhân của cô. Cô tuyệt đối sẽ không để Tôn U U kéo anh ấy xuống nước.
Với quyết tâm đó, Mạc Chiêu Hựu bình thản bước vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, đồng hồ sinh học đánh thức Mạc Chiêu Hựu dậy. Xuống tầng, cô đã thấy Thượng Quan Tuyên đang đeo tạp dề, bận rộn trong bếp làm bữa sáng. Mạc Chiêu Hựu nhìn anh ta, trong lòng đầy châm biếm.
Chiêu trò cũ rích. Nếu không có ký ức tái sinh từ Lộ Hành Chu, nếu cô không biết trước kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-an-dua-toi-bi-lo-tieng-long-lam-ca-nha-bung-no/4881005/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.