Suy nghĩ một hồi lâu, Lộ Hành Chu chỉ đưa ra một yêu cầu rất đơn giản. Một chiếc thẻ VIP vĩnh viễn của nhà họ, cùng với việc bỏ ra một ngàn đồng để mua đứt nhân quả giữa nhà họ và con hồ ly này.
Chẳng bao lâu sau, con bạch hồ cũng được người ta ôm từ bên trong mang ra. Nó ngoan ngoãn nhảy vào lòng Lộ Hành Chu, tựa như đã sớm quen thân với cậu.
Chu Hành Lộ đưa tay tiếp lấy, tiện thể xách con hồ ly lên một cách dễ dàng, khẽ cười nói: "Con này nặng thế này, em ôm sẽ mệt lắm. Chẳng phải còn định đi dạo khắp vườn bách thú sao?"
Lộ Hành Chu nghe vậy mới bừng tỉnh, vội gật đầu: "Đúng rồi."
Nhưng bạch hồ hiển nhiên không hài lòng chút nào. Nó nhe răng trợn mắt, vừa ríu rít kêu gào vừa giãy dụa trong vòng tay Chu Hành Lộ.
Đáng tiếc, tiếng kêu kia trong tai anh chỉ là những âm thanh kỳ quái chẳng mang nghĩa lý gì.
Dù cho có đoán được, Chu Hành Lộ cũng chỉ làm bộ không biết. Trong lòng anh âm thầm cười lạnh.
Đã thành tinh rồi mà còn muốn để Chu Chu bế? Đúng là mơ tưởng.
(Au: ủa anh:))) Cuối cùng, Lộ Hành Chu đành phải đi mua một cái ba lô, nhét thẳng con hồ ly trắng vào trong. Chu Hành Lộ khoác ba lô sau lưng, còn con bạch hồ thì chẳng cam tâm chút nào, chỉ có thể phồng má trợn mắt nhìn y như cá chết, biểu tình đầy oán trách. Hai người một hồ ly đi dạo quanh vườn bách thú. Trong khi Chu Hành Lộ nhàn nhã ngắm cảnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-an-dua-toi-bi-lo-tieng-long-lam-ca-nha-bung-no/4880975/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.