Sắc mặt của tên cầm đầu Nhậm Thiệu trở nên méo mó nhìn Lộ Hành Chu với vẻ mặt mỉa mai nhìn mình, lòng tự trọng mong manh của hắn trong nháy mắt bị tan vỡ.
Hắn đè nặng cơn tức giận nhìn Lộ Hành Chu cười lạnh nói: "Như thế nào, sau khi liếm mặt lấy lòng người nhà Lộ gia liền cảm thấy mình có chỗ dựa? Mày có tin không, hôm nay tao đem mày lột sạch người Lộ gia đều sẽ không để ý."
Lộ Hành Chu hoạt động một chút khớp xương vô ngữ nhìn người trước mặt, cậu lúc trước tự bảo vệ mình không sai, nhưng cũng cảm thấy người này thật sự tới tới lui lui liền một câu con riêng, còn nhiều lần bị mình tẩn trở về.
Hiện tại đã tiến hóa rồi? Muốn động thủ? Lộ Hành Chu chậc một tiếng nói: "Ngậm miệng chó của mày lại, tao suy nghĩ tao còn chưa đi tìm mày, thế mà mày đã tự vác mặt đến đây rồi, mày thật sự rất giống chó đấy. Ngửi được mùi liền tìm tới?"
Thanh âm ủy khuất gâu gâu vang lên, Lộ Hành Chu biểu tình có chút xấu hổ, Đức Mục ủy khuất từ phía sau đi tới nhìn Lộ Hành Chu vẻ mặt lên án.
Lộ Hành Chu sờ sờ đầu chó của Đức Mục nói: "Xin lỗi nha Mục Mục, không phải nói nhóc, là lỗi của tôi đã xúc phạm loài chó."
Cậu nhìn người trước mắt nghiêm túc lại lần nữa nói: "Xin lỗi, tao sửa một chút nha, mày thật sự rất giống phân đấy đều ghê tởm như nhau."
Nhậm Thiệu phát hỏa, hắn vốn dĩ là tên tung hoành ngang ngược, hơn nữa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-an-dua-toi-bi-lo-tieng-long-lam-ca-nha-bung-no/4880928/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.