Lộ Hành Chu ngoan ngoãn gật gật đầu nói: "Con tin mẹ."
【Không sao đâu, mấy ngày nay họ đã học được một bài học rồi. Hôm nay lại đây? Mình đã viết kịch bản suốt hai ngày qua, không làm nhóm mèo qua đi đó, chậc nhìn dáng vẻ là biết đã tu dưỡng tốt rồi. 】
Nghe được tiếng lòng Tiểu Lục nhà mình, Tống Khanh trong mắt tràn đầy ý cười, Thẩm Đình Bách và Giang Minh Nguyệt mấy ngày nay có thể nói là thảm không nỡ nhìn thẳng, cơ bản mỗi ngày trở về đều là mặt mũi bầm dập, ăn ngủ không ngon, ngủ không tốt, chỉ cần ra cửa sẽ bị nhiều loài động vật nhỏ nhắm tới.
Nó gần như có trên tin tức rồi.
Tống Khanh sờ sờ Lộ Hành Chu đầu nói: "Được rồi, con làm việc của con trước đi, mẹ sẽ sửa sang lại chứng cứ."
Bà không chỉ sửa sang lại bằng chứng mà còn phải gọi luật sư và cảnh sát.
Đều đừng nghĩ chạy thoát, Tống Khanh đi về phía thư phòng, au khi ngồi xuống ghế, bà luôn có cảm giác như mình đã quên mất thứ gì đó trong máy tính, những văn kiện hình ảnh, Tống Khanh quên mất cái gì đó đành phải vứt sau đầu rồi tính sau, chính sự quan trọng hơn.
Ông ngoại Tống chắp tay sau lưng gõ cửa phòng Lộ Hành Chu, Lộ Hành Chu mở cửa đón ông ngoại Tống tiến vào, ông ngoại Tống ánh mắt sáng ngời nhìn Lộ Hành Chu nói: "Chu Chu, cái kịch bản kia đã viết xong rồi sao?"
Ông mấy ngày nay đều cùng Lộ Hành Chu viết kịch bản, ông rất có hứng thú với câu chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-an-dua-toi-bi-lo-tieng-long-lam-ca-nha-bung-no/4880909/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.