Hoàng hôn sắp tàn, bóng đêm buông xuống, mông lung như một tầng sa, Lý Nguyên Mẫn nhìn không rõ ai đang đứng trước mặt, đành phải thăm dò mà gọi: "Hạ thái y?"
Đến khi gương mặt quen thuộc kia dần rõ ràng, Lý Nguyên Mẫn không kìm được vui mừng, hô lên: "Tri Hạc!"
Nghĩ đến mấy nay hiếm khi gặp mặt, Lý Nguyên Mẫn vui mừng đến nỗi không biết như thế nào cho phải, y vội vàng đứng dậy tiến lên nghênh đón, nhưng do đột ngột vận động mạnh, đụng phải vết thương, bèn đau đớn kêu rên một tiếng; Lý Nguyên Mẫn lập tức cảm thấy mất mặt, nhưng vẫn khập khiễng đi về phía hắn.
Trong lòng y tràn đầy vui mừng, nhưng vừa nhìn rõ thần sắc trên mặt đối phương, bước chân y ngừng lại, nụ cười đông cứng trên mặt. truyện đam mỹ
Ánh mắt người kia xa lạ, cứ nhìn chằm chằm vào y như vậy.
Lý Nguyên Mẫn không rõ vì sao: "Tri Hạc?"
Hạ Vân Dật cười đầy mỉa mai: "Khổ địa đinh và cốt toái thảo đều có tính hàn, thanh nhiệt giải độc, tiêu sưng, giúp lưu thông máu và giảm đau, giúp vết thương mau lành, hai loại thảo dược này điều chế với nhau sẽ trở thành phương thuốc bôi trị thương cực kỳ hữu hiệu."
Những lời này, người ngoài nghe qua thì không hiểu ra sao, nhưng lại khiến Lý Nguyên Mẫn chấn động, sắc mặt y trắng bệch: "Tri Hạc..."
Nhưng Hạ Vân Dật dường như không quan tâm đến phản ứng của y, chỉ lầm lũi nói tiếp: "Nhưng nếu uống vào bụng, sẽ khiến người ta đau nhức xương cốt, nóng nảy bất an... Động vật cũng vậy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mang-thai-con-cua-phan-tuong-kiep-truoc/201845/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.