Lý Nguyên Lãng cúi đầu, cung kính nói: "Thần đệ lập tức sai người đi mời."
Gã quay người dặn dò tùy tùng vài câu, tùy tùng nghe xong thì vội vàng rời đi.
Cả đại điện lập tức xôn xao.
Đối với vị Tam hoàng tử có xuất thân không mấy hay ho này, đám quan viên kinh thành ngoài mặt thì miệng mồm kín như bưng, nhưng nhân lúc vắng người thì lại dấm dúi xì xào với nhau. Thời gian vừa rồi, phố xá bỗng nhiên dấy lên lời đồn về vẻ đẹp kinh người của y, thành thử ra lại càng nhiều lời ra tiếng vào.
Các quan chức trong bữa tiệc này hầu hết đều chưa từng thấy dáng vẻ Quảng An Vương lúc trưởng thành, nhưng mấy nay nghe người ta đồn đãi thì đâm ra tò mò, nay nghe Thái tử nói vậy thì cũng âm thầm mong mỏi.
Lại thêm mấy tuần rượu qua đi, tùy tùng của Lý Nguyên Lãng tấp tểnh chạy vào, quỳ rạp trên đất.
Thái tử Lý Nguyên Càn đã bị mỹ nhân Ngõa Lạt chuốc cho mấy vò rượu, mắt mũi đã bắt đầu mơ màng, nay thấy kẻ đi thông báo đã trở về, nhưng lại chẳng thấy thứ ti tiện kia nối gót theo sau, bèn cau mày, quát lớn: "Người đâu rồi?"
Tùy tùng lộ vẻ do dự, Thái tử trông thấy nó như vậy thì tái mặt, dằn mạnh chén rượu xuống bàn: "Nói!"
Tùy tùng vội bẩm: "Người hầu của Quảng An Vương nói là... Tam điện hạ đã nghỉ ngơi, không tiện ra đường."
Không chờ Thái tử nổi giận, Lý Nguyên Lãng đã cao giọng trách cứ: "Làm càn! Quảng An Vương rời kinh thành đã lâu, giờ ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mang-thai-con-cua-phan-tuong-kiep-truoc/1315988/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.