Duyên nợ trên đời quả thật khó đoán.
Trái tim Thu Thiền nhảy nhót kịch liệt, ả có ngờ đâu, kẻ nô lệ ở Dịch U Đình năm đó nay lại trở thành Tổng chế ba tỉnh Lưỡng Giang, nghe đâu hắn bỏ gian tà theo chính nghĩa, thần phục Thái tử, trở thành một trong hai đại chủ soái được nể trọng nhất dưới trướng của Thiên tử tương lai. Nay bệ hạ đã sắp quy tiên, thời khắc Thái tử đăng cơ gần kề, như vậy tiền đồ của vị Tổng chế đại nhân này...
Hô hấp của ả nóng rực, nội tâm vốn tuyệt vọng nay lại bốc lên ngọn lửa cuồng nhiệt, khiến trái tim ả bỏng rát, một giọng nói bén nhọn từ đáy lòng ả kêu gào, ả không tin mệnh của ả lại hẩm hiu như vậy, ả rõ ràng được ơn trên ban cho dung mạo xinh đẹp là thế, thậm chí ngay cả bệ hạ cũng từng mê mệt ả, lý nào phận ả lại long đong!
Chỉ tại mụ đàn bà ác độc kia! Nếu không phải do mụ đàn bà ác độc ấy hãm hại! Thu Thiền nhớ đến gương mặt hiền hậu giả tạo của Tư Mã Hoàng hậu, trong lòng uất hận vô cùng!
Người đời đều khen Tư Mã Hoàng hậu dịu dàng hiền thục, nhưng không ai hiểu rõ sự độc địa đằng sau vẻ ngoài tưởng như vô hại ấy của mụ ta hơn ả! Nếu không phải do mụ hãm hại, ả đâu đã bị ném vào cái chỗ Hoán Y Cục này, để rồi ngày ngày bị một con khọm già ti tiện hành hạ.
Năm ấy, khi Tư Mã Hoàng hậu tìm đến ả, ả những tưởng đâu vận mệnh mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mang-thai-con-cua-phan-tuong-kiep-truoc/1315986/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.