Rõ ràng ban ngày bầu trời hãy còn trong veo, nhưng khi đêm về thì lại có mưa to kéo đến.
Một tia chớp dữ dội cắt ngang nửa bầu trời, cả nhân gian bừng sáng trong phút chốc, sau đó là tiếng sấm ầm ầm, mưa như trút nước, nước mưa cọ rửa mái ngói xanh của Quảng An Vương phủ, ngay cả những tán cây chắc khỏe nhất cũng oằn mình dưới làn mưa không ngớt.
Bên trong phòng, ánh đèn hiu hắt, rèm rủ trướng lay, tựa như ảo cảnh mơ hồ, lại thêm ánh chớp lúc sáng lúc tối, khiến cảnh vật trong phòng càng thêm ma mị.
"Không... Không..."
Lý Nguyên Mẫn nhắm chặt hai mắt, hàng mi đen tuyền rung rung, gương mặt trắng ngần thấm đầy mồ hôi, không ngừng mê sảng.
Huyết tinh, bẩn thỉu, khô nóng, bất an.
Cả cơ thể dần trở nên nặng nề, như thể có chiếc chuông nặng nghìn cân đang đè lên người y, tiếng lao xao càng lúc càng rõ, mùi máu tươi xộc vào khoang mũi, vừa hé mắt ra, đã thấy máu tươi trải dài cả một vùng rộng lớn.
Cả người y như bị vây lại trong một vùng đất chết.
Một tiếng ầm vang lên, cửa thành dày nặng cũng không chống lại được lực va chạm như vậy, nó ngã ầm xuống, khói bụi bay cao hàng trượng.
Tiếng gào thét vang vọng không ngừng, phá tan thương khung.
Quân đảo chính đông nghìn nghịt liên tục tràn vào thành, người đàn ông cao lớn dũng mãnh mặc giáp đen toàn thân đang chậm rãi đi về phía trước, máu tươi khoác lên người hắn, trông như một kẻ sát thần, tròng mắt của hắn đỏ như máu, sát khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mang-thai-con-cua-phan-tuong-kiep-truoc/1315943/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.