"Cái gì!"
Hôm nay Viên Sùng Sinh dậy muộn, vẫn còn mặc áo ngủ màu trắng, lão vừa nghe Tào sư gia bẩm báo thì kinh sợ đập bàn một cái, khay tách trên bàn gỗ hoa lê chấn động đến mức nảy lên, nước trà văng tung tóe. Viên phu nhân đang buộc tóc cho lão, nghe Tào sư gia nói vậy thì lo sợ đến nỗi mặt mũi trắng bệch.
"Con ta thế nào rồi?"
Tào sư gia vội đáp: "Phu nhân an tâm, thiếu gia không bị nguy hiểm đến tính mạng, chỉ bị thương tổn bên ngoài, đã mời đại phu đến khám rồi."
"Còn quan tâm thứ nghiệp chướng kia làm gì!" Viên Sùng Sinh giận dữ phất tay áo: "Cứ mặc cho đám điêu dân đó xé xác nó, đỡ bẩn mắt!"
Viên phu nhân khóc lóc thảm thiết: "Lão gia, Viên gia nhà chúng ta chỉ có một mình nó, nếu có mệnh hệ gì, bà nội trong kinh thành làm sao sống nổi!"
"Nếu nó cứ hư hỏng như vậy, gia tộc này rồi cũng tàn trong tay nó thôi! Đúng là con hư tại mẹ!
Sắc mặt Viên Sùng Sinh tái nhợt, tuy rằng lão có rất nhiều thiếp thất, nhưng chỉ có một mụn con trai duy nhất là Viên Phúc. Từ nhỏ đã được bà nội vô cùng thương yêu chiều chuộng, nhưng ai mà ngờ lại nuôi thành cái thứ làm ô nhục cả dòng họ như thế! Lão lại phất tay, lệnh cho nha hoàn dìu Viên phu nhân về phòng nghỉ ngơi.
Sau đó vội vàng phủ thêm áo bào: "Tình hình bên ngoài thế nào?"
Tào sư gia nói: "Thị vệ trèo tường thám thính báo là có khoảng một, hai trăm người tụ tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mang-thai-con-cua-phan-tuong-kiep-truoc/1315923/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.