Từ miệng Tiêu Hành, Sở Chiêu Du đã biết thì ra Ngô thị là đại cung nữ dịch đình, 25 tuổi xuất cung, chưa từng gả chồng, khi 27 tuổi, được người giới thiệu, gả cho Tạ lão tướng quân tục huyền*.
续弦(tục huyền): Thời cổ đại, cầm sắt được dùng làm ẩn dụ cho vợ chồng, nếu mất vợ thì gọi là đoạn huyền, lấy vợ tiếp là tục huyền.
Tạ Khôn bị thương nặng trên chiến trường vài lần, năm 40 đã nội thương ngoại thương một đống, hắn vô tâm tục huyền, nhưng Lục Lệ Hoa vẫn luôn bảo hắn tìm người tri kỷ chiếu cố dưỡng thương, sẵn tiện cho người giúp đỡ lo liệu hôn sự của con trai con gái.
Tạ Khôn sợ làm lỡ cô nương người ta, Lục Lệ Hoa lại nói, bên chỗ nàng có đại cung nữ từ trong cung, thành thật, biết chăm sóc, chiếu cố người, rời cung nhưng vẫn chưa định hôn sự, nàng cũng hơi sốt ruột.
Vì thế Ngô thị gả vào phủ tướng quân, nàng xuất thân thấp kém, không người đỡ đầu, cùng ăn bữa cơm gia đình, hai đứa nhỏ gọi nương, coi như xong.
Gả vào nhà chưa được hai năm, vết thương cũ của Tạ lão tướng quân phát tác, thế tới rào rạt*, không lâu sau về trời.
来势汹汹(lai thế hung hung): có nghĩa là chuyển động hoặc mọi thứ đi kèm với động lực lớn (chắc như kiểu có sẵn đà)
Tạ Triều Vân nhìn Ngô thị phát độc, mới nhận thấy không đúng. Thái y tới nghiệm, quả nhiên, đây là một loại độc không màu không vị, có thể khiến người bị thương nhẹ bùng phát mất mạng.
Nàng để Tạ Triều Vân lơ là cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mang-thai-con-cua-nhiep-chinh-vuong/1791642/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.