Sở Chiêu Du uống một hớp nước, nghe không rõ Tiêu Hành đang nói cái gì, yên lặng che lỗ tai, cái vị Nhiếp chính vương kia có thể ngưng cãi nhau bên ngoài tẩm cung của trẫm không.
“Tiết công công, tiếp chỉ.”
“Bệ hạ mời nói.”
“Ban thưởng Ngụy Sương Sương một bát nước đường, hai hộp trâm ngọc để bày tỏ sự hổ thẹn của trẫm đối với việc Chương Hồi Cát. Nhớ đừng vào Ngụy phủ, tuyên chỉ trước mặt mọi người.” Sở Chiêu Du cầm lấy ngọc tỷ, cười híp mắt in xuống.
Chuyện này khẳng định không có cách nào tuyên bố đúng với sự thật, Chương Hồi Cát là tên mật thám âm mưu hành thích vua, hiện tại đang ở trong địa lao của Nhiếp chính vương, trước kia y đâm một đao cũng đã hết giận, còn lại thì cũng không quản được. Thái hậu có thể làm ra việc này, tám phần mười sẽ không để cho bọn họ tìm ra chứng cứ thông đồng với địch để xử lý.
Sở Chiêu Du nói bản thân tâm tính không tốt, đừng tưởng rằng Ngụy Sương Sương là nữ mà y không dám ra tay.
Tinh sổ từng cái từng cái một.
“Nước đường?” Tiết công công nghi hoặc, muốn hạ độc à?
Sở Chiêu Du khẳng định: “Chính là nước đường.”
“Nô tài lập tức đi chuẩn bị.”
Tiết công công ra ngoài vừa vặn gặp Nhiếp chính vương đang đi vào, bị cản lại tra xét thánh chỉ.
Tiêu Hành nhìn lướt qua, ném về cho Tiết công công, “Tiền Thế Thành, cùng Tiết công công đi tuyên chỉ.”
Tiền Thế Thành: “Tuân mệnh.”
Trên đường đi Tiền Thế Thành lén lút hỏi Tiết công công: “Bên trong viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mang-thai-con-cua-nhiep-chinh-vuong/1791638/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.