Hoàng hôn nhanh chóng chìm về phía tây, màn đêm dần buông, đèn neon ở khu đô thị lần lượt sáng lên, đan xen cùng những màn hình lớn rực rỡ sắc màu, phản chiếu sự ồn ào náo nhiệt của khu thương mại.
Cánh cửa cảm ứng của siêu thị trượt sang hai bên, Cố Nham xách túi đồ mua sắm đi ra trước, Hà Nhượng Trần theo sát phía sau, trên tay ôm một thùng giấy vuông vức, trên đó ghi rõ ba chữ lớn: [NỒI CƠM ĐIỆN].
"Vậy là nồi cơm điện ở nhà đã vinh dự 'về hưu' rồi sao?" Cố Nham bước chậm lại, nhìn người bên cạnh, "Cái mới mua này chính thức 'lên chức'?"
Hà Nhượng Trần lắc đầu cười nói: "Sao mà được? Cái ở nhà để nấu cơm, cái này để làm món ăn."
Cố Nham nghi ngờ: "Nồi cơm điện làm món ăn ư?"
"Cái này thì phải nghiêm túc 'phổ cập khoa học' cho anh rồi, nồi cơm điện là phát minh vĩ đại nhất của nhân loại đấy," Hà Nhượng Trần khẽ vỗ vào chiếc nồi cơm điện đời mới nhất đắt tiền trong lòng, ánh mắt kiên định, "Nó có thể nấu cơm, hầm canh, kho thịt, thậm chí có thể làm bánh ngọt. Tất nhiên, khoản làm bánh ngọt thì tôi không biết đâu, với tôi thì hơi xa xỉ."
Cố Nham lấy chìa khóa xe ra, "biubiu" mở khóa chiếc xe đang đậu bên đường.
Hà Nhượng Trần tiếp tục nói: "Trên mạng có một trăm công thức nấu ăn bằng nồi cơm điện, thay đổi nấu liên tục, nửa năm không trùng món nào. Vì vậy, đối với những người thuê nhà như tôi, nó đúng là vật dụng thiết yếu! Anh nói xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mac-cam-vo-latte/4646710/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.