Khi Thẩm Tri Vi tỉnh lại rồi thì ngay cả thời gian thích ứng với thế giới này cũng không dành cho mình, lập tức không ngủ không nghỉ để nghĩ biện pháp cứu Vân Duệ Phong. Lúc này Vân Duệ Phong đã tỉnh, nhìn biểu hiện của anh ta thì xem ra tinh thần chắc không bị tổn thương gì. Một loạt tiến trình kiểm tra thân thể và tâm lý sau đó đã có chuyên gia phụ trách, không còn chuyện gì phiền đến tiến sĩ Thẩm nữa, cuối cùng tiến sĩ Thẩm cũng có thể lê cơ thể mệt mỏi đến cực điểm về phòng, vừa đặt đầu lên giường liền ngủ say, ngay cả quần áo cũng không cởi.
Nói cũng lạ, mấy ngày nay cậu làm việc liên tục vậy mà không hề cảm thấy kiệt sức, còn lúc Vân Duệ Phong mở mắt tỉnh dậy cậu lại lập tức cảm thấy mệt mỏi cực kỳ. Sợi dây căng thẳng trong lòng chợt đứt mất, tất cả mỏi mệt ùa đến, đại não không thể tiếp tục cưỡng chế thân thể hoạt động, có thể gắng gượng quay về phòng đã là cực hạn rồi, tiến sĩ Thẩm tuyệt đối không cho phép mình ngã lăn ra ngủ trong phòng máy, đây là quy tắc của bản thân.
Hiện tại thứ mà Thẩm Tri Vi phải chịu không chỉ có mệt nhọc vì làm việc hai ngày hai đêm, mà còn là mười mấy năm lưu lạc trong thế giới trò chơi. Lượng tin tức quá lớn nên sức ép mà đại não phải gánh cũng lớn tương đương. Vì thế Thẩm Tri Vi có cảm giác bản thân đã ngủ mất 72 giờ, trong khi ngủ hình như còn có lúc mơ mơ màng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luon-cam-thay-co-gi-do-khong-dung/1315161/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.