Ngày thứ hai, khi Cảnh Nhân đế tỉnh lại, trên giường chỉ còn một mình hắn. Đêm qua lúc Hoàng hậu thay y phục rồi quay lại nằm bên cạnh, Cảnh Nhân đế cũng thoáng nhận ra, nhưng hắn lúc ấy không còn để tâm chuyện gì nữa, đơn giản ngủ mất. Vốn hắn định dậy sớm một chút, hàn huyên với hoàng hậu một lúc, nhưng hắn cũng rõ khi thức dậy Hoàng hậu đã không ở đó.
Nhẩm giờ, còn chờ một khoảng nữa mới đến lúc thượng triều, lòng hắn nặng trĩu, buổi đêm thường ngủ không yên, chỉ có lúc gần sáng mới miễn cưỡng ngủ được một chút, cuối cùng ngày nào cũng phải nhờ người gọi mới có thể tỉnh dậy để thượng triều. Ai biết đêm qua lại có thể ngủ say sưa như vậy, ngủ tròn giấc rồi lại có thể dậy sớm, sớm hơn ngày thường rất nhiều.
Thấy Hoàng Thượng tỉnh lại, Hạ Hà vội vàng muốn đi tìm Hoàng hậu, Cảnh Nhân đế khoát tay áo nói: “Không cần, Hoàng hậu hôm qua từng nói nàng sẽ luyện thương lúc bình minh, trẫm muốn đi xem.”
Hạ Hà hầu hạ Cảnh Nhân đế thay y phục cùng rửa mặt xong liền dẫn Cảnh Nhân đế đến võ đường trong hậu viện của Tê Phượng điện. Nơi đó vốn là hậu hoa viên, cựu Hoàng hậu dùng nơi này trồng hoa thả cá, thỉnh thoảng cũng xử phạt những cung nữ thái giám có mưu đồ bất chính. Đến khi Hoàng hậu đương nhiệm Tiêu Cẩm Ý vào ngụ, nàng lại rút hoa lấp hồ, chuyển hậu hoa viên thành tiểu võ trường. Hạ nhân trông coi hoa cỏ cùng hồ cá lúc trước không bị đuổi đi, Hoàng hậu chọn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luon-cam-thay-co-gi-do-khong-dung/1315108/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.