“ Cảm ơn bác sĩ.”
Cô hạ hai chân xuống giường, chỉ muốn trở về nhà ngay lập tức báo tin cho Lục Tiêu Ngạn. Chính là sau đêm hai người đăng kí kết hôn, Lục Tiêu Ngạn nói muốn có con liền có con, nếu nói tin này cho anh, khẳng định sẽ kiêu ngạo ngất trời.
Bác sĩ đưa thai chiếu cho Doãn Ái: “ Thời gian này bộ phận bắt đầu hình thành, tránh quan hệ ba tháng đầu, ăn uống nghỉ ngơi thật tốt, đừng vì ốm nghén mà bỏ bữa.”
Doãn Ái gật đầu lắng nghe, lát sau bác sĩ kê đơn thuốc bổ cho cô. Doãn Ái ra ngoài, Lữ Nha sốt ruột nãy giờ liền chạy đến hỏi thăm, khi nhìn thấy giấy khám bỗng không kìm được, hai mắt rưng rưng.
“ Chị làm em sợ muốn chết, hóa ra là đứa nhỏ này quậy phá…chúc mừng chị phu nhân…”
“ Được rồi đừng có mà khóc, là tin vui mà.” Doãn Ái cười không khép được miệng, sau khi lấy xong thuốc cũng trở về.
Cô đi khám theo thủ tục, không có nằm trong diện bệnh nhân VIP, thời gian khám cũng kéo dài đến tận chiều. Lúc trở về Lục Bảo Kính, trên máy đã có mấy cuộc gọi nhỡ của Lục Tiêu Ngạn.
Doãn Ái nhấn gọi lại, giọng người đàn ông có vẻ hờn dỗi: “ Điện thoại của em hết pin thật mà, giờ em mới về.”
Lục Tiêu Ngạn hắng giọng: “ Tối nay anh đi dự tiệc, chắc sẽ về muộn đấy, em ngủ sớm đi.”
Vốn muốn để Từ Chính báo cáo, kết quả lại không nỡ. Doãn Ái hơi trùng xuống, cô còn mua cho anh xem bất ngờ mà.
“ Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928458/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.