Hai tay Lục Tiêu Ngạn siết chặt, ánh mắt từ đen láy chuyển sang đỏ ngầu, tờ báo trên tay cũng bị anh vò nát. Từ Chính hiểu ý ra ngoài, đụng mặt Doãn Ái đứng ở cửa, ánh mắt tránh né.
“ Phu nhân, cô không nên vào trong lúc này đâu.” Chỉ một câu ngắn gọn sau đó rời đi.
Khuôn mặt người đàn ông trở nên hung ác, đôi mắt đen láy dần bị chiếm trọn bởi một màu đỏ ngầu. Như một liều thuốc kích thích bản năng của Lục Tiêu Ngạn.
Mấy tháng nay Lục Tiêu Ngạn ôn nhu ấm áp, bây giờ trong anh như có ác ma trỗi dậy khiến Doãn Ái nhất thời không thích nghi kịp, nhưng cô vẫn đẩy cửa bước vào.
Lục Tiêu Ngạn nghe thấy tiếng động, giọng anh lạnh như băng: “ Ra ngoài.”
Doãn Ái bị dọa sợ, nhìn sàn nhà đầy giấy nháp, còn có khuôn mặt của một người đàn ông. Cô lại gần Lục Tiêu Ngạn, không phải người dịu dàng gần đây, anh như thú dữ với ánh mắt đỏ khát máu, cô chưa từng thấy Lục Tiêu Ngạn đáng sợ như này.
Dù trước đây có chống đối anh, cũng chưa thấy anh tức giận như vậy.
“ Ngạn, có chuyện gì sao?...” Hai tay Doãn Ái run rẩy giữ lấy bả vai anh.
Lục Tiêu Ngạn nhìn cô, nhẹ nhàng nói: “ Doãn Ái, anh muốn giết người, anh muốn giết chết hắn ta.”
Cô không hiểu hắn ta là ai cho đến khi thấy tờ báo bị vò nát. Là tiêu đề báo của 20 năm trước, trưởng tham mưu Lục Đình Phong bị treo cổ, gia đình biến mất không dấu vết.
Doãn Ái trấn tĩnh Lục Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928454/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.